HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 557

chưởng quản sinh sát, y hệt ‘Thần’ đứng ở nơi cao nhất, đôi khi ta nhịn
không được sẽ thử tưởng tượng ra loại cảm giác đó… Chỉ nghĩ thôi, ta
cũng đã biết như vậy có bao nhiêu tốt đẹp! Chỉ tiếc… Loại chuyện này vĩnh
viễn không thể nào phát sinh ở trên người ta, loại người như vậy sẽ khiến
người người sùng kính, người như ta vĩnh viễn lĩnh hội không đến, khi
đó… Ta lại nghĩ tới truyền thuyết về ‘Huyết yêu’.”

“Cho nên ngươi đem một loạt án kiện ngụy trang thành ‘Lời nguyền

rủa của Huyết yêu’?” Triển Chiêu hỏi, “Hao tổn tâm sức như vậy chỉ để
cảm thụ cảm giác khống chế vận mệnh người khác?”

Vương Trường Phúc cười, hỏi ngược lại Triển Chiêu, “Ngươi không

nghĩ tới sao?”

“Hừ…” Triển Chiêu vẻ mặt ghét bỏ – Khi nào thì nghĩ đến chuyện

khổ cực đó? Lúc nằm mơ thấy ác mộng sao?

“Nói nửa ngày, trọng điểm rốt cuộc là gì?”

Lúc này, Bạch Ngọc Đường mở miệng.

Triệu Phổ nhìn hắn gật đầu một cái – Huynh đệ hiểu ta a, ta cũng nghe

đến phát phiền.

Vương Trường Phúc cau mày, “Trọng điểm chính là ta đã làm được!

Ta cảm nhận được loại cảm giác đó! Ta làm ‘Thần’ nhiều năm như vậy! Mà
về phần người nhà của ta, không cần phải lo lắng, bọn họ thuộc về ta, ta
chết đương nhiên phải dẫn bọn họ đi cùng! Cho nên… Các ngươi không
thể cướp đi bất kỳ thứ gì từ trên người ta.”

Nghe xong lời của hắn, một đám học trò Thái Học viện đều há to

miệng. Hiển nhiên, một đám thiếu niên chưa từng trải đời này xem như
hôm nay đã được mở rộng tầm mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.