HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 598

Tiểu Tứ Tử nhìn mảnh ngọc bội nhỏ đang cầm kia… Ngọc bội này có

từ mấy năm trước đây, lúc cha của bé dẫn bé ra ngoài thì vô tình mua được
từ trong tay một ông già bán khoai lang ở ngoài chợ.

Ông lão kia tương đối thú vị, bên cạnh một sọt khoai lang còn bày

mấy khối ngọc bội, bán cùng nhau. Lúc Công Tôn chỉ miến ngọc hình con
thỏ trắng hỏi giá tiền, ông ta ra giá một lượng bạc.

Dù vậy, không thiếu người nói ông lão này điên khùng, chẳng qua chỉ

là một mảnh đá bị vỡ mà lại muốn bán một lượng bạc.

Nhưng Công Tôn lại đưa toàn bộ một trăm lượng bạc tùy thân mang

theo cho ông già kia, còn nói với ông ta, đây là cổ vật, một trăm lượng vẫn
còn thiếu.

Ông già kia hình như có biết giá cả thứ này, liền thu bạc, đưa bạch

ngọc cho Công Tôn, nói, “Bán nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có một
người biết hàng đến đây.”

Tiểu Tứ Tử vẫn luôn tùy thân đeo bên người, sau này Bạch Ngọc

Đường và Bàng Dục đều nhìn qua khối ngọc bội này, Ngũ gia cùng tiểu
Hầu gia đều nói đây là mảnh cổ ngọc vô cùng hiếm thấy, có tiền cũng khó
mua.

Tiểu Tứ Tử nắm mảnh ngọc bội nhỏ nhìn Công Tôn.

Công Tôn chọt chọt cái mũi bé, nói, “Trong mảnh ngọc bội này có cất

giấu một ngàn năm.”

Tiểu Tứ Tử gật đầu một cái, hỏi, “Cho nên Tôn Tôn cũng đang cất

giấu một ngàn năm sao?”

Công Tôn chọt chọt quai hàm bé, “Con hãy đeo sợi dây chuyền này

sống qua một trăm tuổi, sau này lúc con nhìn lại nó cùng hiện tại nhìn vốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.