HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 774

phụ nhà y cùng thay phiên nhau xài, còn một bộ nữa thì không biết tung
tích.

Triển Chiêu suy nghĩ, những thứ đồ như Tú Vân Đao này, trong tay

Công Tôn chính là vật tốt dùng để trị bệnh cứu người, nếu thuộc về người
khác cũng chỉ có thể làm đồ trang trí, quá lãng phí. Nếu có manh mối,
không bằng đi tìm giúp Công Tôn, xem người nhà Phương gia có chịu bán
không.

“Ta có nghe lão gia nhắc tới chuyện Tú Vân Đao…”

“Đao được cất giấu ở đâu?”

“Hình như là Thẩm gia, nói muốn bán đấu giá.”

Mắt Triển Chiêu cũng sáng lên – À há?!

Y vẫn đang vui vẻ, bỗng nhiên… Cảm thấy có một ánh mắt đảo qua.

Triển Chiêu là ai chứ, ánh mắt này bất thiện… Y biết có thể mình đã

bị phát hiện, liền lập tức lóe lên…

Ngay tại chỗ y vừa ngồi ban nãy, “Đoàng” một tiếng đã bị nổ tung

thành một lỗ lớn. Mái ngói màu trắng hóa đen kịt, lại còn bốc khói.

Triển Chiêu nhảy hai, ba cái đã trở lại trên ngọn cây ngô đồng kia,

đồng thời, chợt nghe vị phu nhân kia chấn kinh kêu lên, Trần Tử Hư chạy
nhanh ra, “Kẻ nào đấy?!”

Triển Chiêu chau mày…

Chỉ thấy một người tóc bạc đáp xuống trong viện, đứng đối diện Trần

Tử Hư.

Trần Tử Hư chau mày, “Sao ngươi lại tới đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.