HẮC PHONG THÀNH CHIẾN KÝ - Trang 80

Chờ đi được thêm một đoạn đường nữa, phía trước xuất hiện một tòa

khách điếm rất lớn, trên biển đề ba chữ rất to – Hắc Phong khách điếm.

Hạ Nhất Hàng quay đầu lại, nói cùng bọn Triển Chiêu, “Nơi này chính

là rìa địa giới mà Hắc Phong Thành quản hạt.”

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều hiểu được ý tứ của hắn, này

có nghĩa là… Đi qua chỗ khách điếm này, bên ngoài đã không còn thuộc về
địa phận Hắc Phong Thành nữa… Cũng chính là trong phạm vi quản hạt
giám thị của Triệu gia quân. Khi tiến vào địa giới quản hạt của núi Bình
Chung…. Chỗ bọn họ vào chính là nơi không thuộc về bất cứ một địa
phương nào, khu không người.

Tại Tây Bắc, nơi không người đồng nghĩa với việc – Mã tặc, sơn phỉ,

cùng với…

Đám người Triển Chiêu nhìn cột mốc tại biên giới ghi “Hắc Phong

Thành” phía trước, có một bộ hài cốt lạc đà được che đậy chôn dưới cát
vàng.

Hạ Nhất Hàng mang theo mọi người lên tới một sườn núi cao, nhìn

xuống… Chỉ thấy địa thế đột ngột nghiêng xuống phía dưới… Ánh sáng
trước mặt có thể nhìn thấy được xa xa, có hai dòng sông lớn giao nhau mà
qua… Phía sau bờ sông là một toàn thành, dựa lưng vào một quần
sơn(12)trùng điệp.

(12)Một liên các dải núi với nhau

“Bên kia chính là núi Bình Chung!” Hạ Nhất Hàng ngồi trên ngựa chỉ

cho bọn Triển Chiêu nhìn, “Biên giới Đông Bắc là Liêu cảnh(13), Tây Bắc
là Tây Hạ, phía tây là dân tộc Thổ Phiên.”

(13)Cảnh giới nước Liêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.