HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 157

quái dị giữa hình ảnh thiếu nữ với hình ảnh con mèo đen, Khán cũng đã
thấy bất nhẫn làm sao ấy.

Không muốn nhìn mái gác vắng và con vật nữa, Khán quay vào bỏ

màn, nằm yên cố ngủ. Nhưng rồi cả mái gác vắng, con mèo đen và hình ảnh
thiếu nữ cũng liên kết lại thành một bức tranh vừa kỳ quặc, vừa nên thơ, ám
ảnh mãi tâm trí của anh… Đêm càng vơi dần. Có tiếng gà gáy từ đâu xa xa
vẳng lại. Tiếng gà eo óc, mơ hồ, nghe có một âm thanh xa lạ quá với cảnh
phố phường. Một tiếng động khẽ. Rồi một con mèo đen vụt hiện ra ở đầu
thang gác, nhe nanh, trợn tròn đôi mắt xanh tóe lửa, xừng lông, gầm gừ và
gào lên những tiếng ghê rợn. Vẻ dữ dằn của nó làm cho Khán phải nhớ tới
bộ mặt phản phúc, đanh ác của con mèo tam thể thuở nào. Bị mất ngủ,
Khán tức tối vùng đậy đuổi đi. Nhưng con vật chỉ chịu lùi theo đà tiến của
Khán. Mỗi lúc Khán dừng chân, nó cũng dừng chân, quay đầu lại, trừng
trừng đôi mắt, Khán phải rượt đuổi nó từ thang gác, xuống nhà, ra đàng, và
suốt cả con đàng lát nhựa vắng, khuất tối, cho đến một khúc quanh thì nó
biến mất hút. Ngay lúc ấy, bỗng có những tiếng cười tinh quái nổi lên. Và
trước mặt anh, đứng chắn ngang đường là thiếu nữ áo xanh. Nàng nhìn
Khán trân tráo, nói với anh như tuồng đôi bên đã quen biết nhau lâu ngày :

- Anh này làm tàng quá. Sao lại đuổi mèo của người ta. Cục cưng của

người ta đấy nhé. Nó có tội gì đã chứ ?

Câu hỏi vừa dứt thì, trong vía, Khán thấy cả hai người không còn ở

dưới đường, nhưng cùng trên gác và thiếu nữ không còn mặc áo xanh mà
chỉ mặc chiếc áo hộp lót mình để lộ hai cánh tay trắng nõn. Khán tức tối
bảo nàng :

- Tội làm người ta mất ngủ ! Tôi thù ghét cái giống vật này từ lâu rồi.

Thiếu nữ mím môi với dáng diễu cợt, rồi đưa một ngón tay xỉa thẳng

vào trán Khán, nguýt dài :

- Tội đó cũng chưa đáng thù ghét bằng tội nhìn trộm người ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.