HAI CHẬU LAN TỐ TÂM - Trang 87

- Đừng nói điên ! Cậu nào lại giết ?

- Cậu tôi định giết tôi thật mà ! Tôi đang ngủ trong buồng, bỗng giật

mình thức giấc, thấy cậu tôi cầm dao tiến sát lại bên giường. Tôi lăn qua
một bên tránh kịp. Ông ấy rượt theo tôi. Bây giờ thì ông ấy hóa điên, hóa
cuồng mất rồi !

Một số đông người ào vào cổng, tiến vào sân. Mọi người trong nhà lúc

này cũng đã thức dậy. Người ta lùng tìm khắp nhà dưới, nhà trên, nhà
ngang, trại củi vẫn không thấy tăm dạng ông Chánh. Người ta lại chia nhau
sục sạo khắp vườn, khắp xóm và mãi đến lúc gần sáng mới có người trông
thấy xác ông Chánh treo lủng lẳng trên một cành xoài khuất sau mái chuồng
trâu ở một góc vườn.

Và sau ngày ông Chánh chết, Bích cũng hóa ra ngớ ngẩn như người

mất hồn, mất trí. Cảnh nhà ông Chánh chả mấy chốc đã trở nên tiêu điều.
Chỉ mới năm sáu tháng trời, sân đã mọc đầy cỏ, khu vườn rộng gần hai mẫu
đất đã trở nên rậm rạp, hoang vu. Người trong thôn còn đồn rằng ở cổng
ngõ nhà ông Chánh có một con rắn hổ rất lớn có mồng, cứ vào đêm ba
mươi lại hiện ra nằm khoanh tròn trên bực đá cho đến tảng sáng, gáy lên ba
tiếng rồi biến đâu mất hút.

Những người biết rõ đời tư của ông Chánh, lại cho rằng thời suy quỷ

loạn, con rắn ấy là oan hồn của lão Chắc, một nông dân ở thôn trên đã tự ải
ngay tại cổng, vì bị ông Chánh, khi còn làm Chánh Tổng dưới thời Pháp
thuộc, lợi dụng uy thế để chiếm đoạt tài sản và hãm hiếp vợ hắn.

Riêng đối với nàng dâu nhà họ Phạm thì lại khác. Mỗi khi nghe nhắc

đến con rắn hổ trước cổng, nàng ngửa mặt lên cười như nắc nẻ rồi hoa cả
hai tay ra dáng phân trần :

- Không phải thế đâu ! Không phải lão Chắc, lão Chiếc gì đâu ! Hồn

ma của cậu tôi đấy ! Bà con chẳng ai tin sao ? Cậu tôi là một con rắn hổ độc
hơn tất cả các loài rắn hổ. Một con rắn hổ có mồng, có nanh. Bà con ai thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.