HAI CUỐN NHẬT KÝ - Trang 9

quyển sách, có lúc lại giấu dưới tấm thảm. Thế nhưng mình hiểu điều gì
mình nên biết, điều gì không. Mình biết cả nơi giấu cuốn sổ lẫn nơi giấu
chìa khóa. Nhưng mình tự hứa với lòng sẽ chẳng bao giờ đọc trộm xem
nhật ký viết cái gì cả. Khổ một nỗi là trởi sinh chồng mình có tính đa nghi,
luôn luôn đem cuốn nhật ký khóa chắc lại, rồi đem chìa giấu kín đi, chưa
xong thì đứng ngồi chẳng yên... Hôm nay anh ấy để rơi chìa khóa xuống
đất là có ý gì nhỉ? Lẽ nào anh có biến động về tâm lý, muốn mình đọc cuốn
nhật ký đó chăng? Hay là anh biết nếu trực tiếp bảo mình đọc, thì mình hẳn
sẽ chối từ, nên dùng đến cái cách này đế ngỏ ý rằng "mình ơi, em muốn đọc
lén à, chìa khóa đây này”. Nếu quả thực như vậy, chứng tỏ chồng mình đã
sớm nhận ra rằng mình đã biết chỗ giấu chìa khóa rồi, đúng không? ồ
không, hẳn anh ấy ám chỉ là "từ nay trở đi, anh ngầm cho phép mình coi lén
nhật ký này đấy, nhưng anh sẽ vờ như không biết gì hết!" Phải thế chăng?

Mặc kệ thế này hay thế nọ, mình cũng quyết chẳng liếc mắt vào. Mình

chưa từng nghĩ đến việc vượt qua lằn ranh mong manh ấy, để đi vào thế
giới nội tâm của chồng. Cũng như bản thân chẳng mong ai đó soi thấu tận
sâu thẳm cõi lòng mình, mà chính mình cũng nào ưa đào xới phanh phui bí
mật của người khác cơ chứ. Huống chi muốn cho mình đọc nhật ký này à,
chắc trong ấy sẽ có vài phần hư cấu, chứ không hoàn toàn là những điều
mình thích đọc đâu. Cứ để anh ấy muốn viết gì thì viết, mình có nguyên tắc
riêng của mình nhé. Kỳ thực năm nay mình cũng bắt đầu viết nhật ký.
Những chuyện không biết thổ lộ cùng ai thì chỉ còn biết tự nói với chính
mình. Đương nhiên mình sẽ không làm việc ngu ngốc là để anh ấy phát
giác ra việc này. Mình thường viết nhân lúc chồng đi vắng, xong giấu ở một
nơi anh ấy khó mà nghĩ tới được. Lý do đầu tiên để mình viết là mình thì
biết chỗ chồng giấu nhật ký, trong khi ngược lại anh chẳng hay biết gì, cái
cảm giác vượt lên trên ấy thật khiến mình sung sướng...

Đêm hôm kia, chúng mình theo phong tục cổ mà ân ái... ôi, cái chuyện

này mà viết ra cũng thật là ngại ngùng. Cha mình hồi còn tại thế thường
dạy dỗ mình phép "thận độc"

3*

, nếu người mà biết những gì mình đang

làm, không biết sẽ thở dài mấy mươi lần nữa... Chồng mình như mọi khi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.