HAI KINH THÀNH - Trang 174

13. Anh chàng bất nhã

Nếu như Sydney Carton có tỏa sáng ở đâu, chắc chắn anh ta không

bao giờ tỏa sáng ở nhà bác sĩ Manette. Anh lui tới cả năm rồi và lúc
nào cũng mang bộ mặt u ám, ủ rũ, chán chường đến đó. Lúc nào muốn
nói chuyện, anh nói rất hay; nhưng cái vẻ bất cần lúc nào cũng như
đám mây bao trùm anh trong bóng tối sầu thảm hiếm khi nào bị xuyên
thủng bởi ánh sáng trong tim.

Thế nhưng anh lại cần điều gì đó ở khu phố bao quanh ngôi nhà ấy,

những phiến đá vô tri lát vỉa hè nơi đó. Nhiều đêm anh quanh quẩn ở
đấy đau khổ và vô định, khi rượu đã không mang đến cho anh chút
niềm vui phù du nào; nhiều bình minh ảm đạm cũng thấy bóng dáng
cô độc của anh nấn ná chốn đó, vẫn chần chừ không rời khi những tia
nắng đầu tiên phơi bày nổi bật nét đẹp kiến trúc của những ngọn tháp
giáo đường và cao ốc, chẳng khác nào giờ phút bình lặng này khiến
tâm trí anh cảm nhận được những điều tốt đẹp hơn đã bị lãng quên
hoặc ngoài tầm với. Gần đây, chiếc giường nhàu nhĩ ở khu Temple
Court ít khi dỗ được giấc anh, thường thì anh gieo mình xuống giường
chỉ vài phút là lại bật dậy đi lang thang tới khu phố đó.

Một ngày tháng Tám, khi Stryver được phép phong nhã đi nghỉ mát

ở Devonshire (sau khi thông báo với anh bạn Chó rừng là “đã nghĩ lại
không nên tính chuyện lấy vợ nữa”), khi quang cảnh và hương hoa
trên phố phường ban chút tốt lành cho kẻ bất hạnh nhất, chút sức khỏe
cho kẻ đau yếu nhất, cùng chút tuổi xuân cho người già lão nhất, thì
bước chân Sydney lại tha thẩn trên vỉa hè. Từ lưỡng lự và vô định,
chân anh dần bước nhanh hơn với một ý định mới hình thành, và để
thực hiện, bước chân đưa anh đến nhà ông bác sĩ.

Anh được mời lên lầu và thấy Lucie đang một mình với kim chỉ. Cô

chưa hề thấy thoải mái khi tiếp xúc với Sydney, đón tiếp anh với chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.