HAI KINH THÀNH - Trang 317

4. Bình yên trong bão táp

vắng mặt đến sáng ngày thứ tư, bác sĩ Manette mới trở về vào buổi

sáng. Bác sĩ và ông Lorry đã giấu kín với Lucie nhiều chuyện xảy ra
trong bốn ngày đêm ấy; mãi đến sau này khi đã xa rời nước Pháp nàng
mới hay một ngàn một trăm tù nhân vô tội đủ cả già trẻ nam nữ đã bị
dân chúng giết hại; bốn ngày đêm đã tối tăm vì hành vi khủng khiếp
này và bầu không khí quanh nàng nồng tanh mùi máu thảm sát. Lúc ấy
nàng chỉ biết rằng đã có một cuộc tấn công vào các nhà tù và mọi tù
nhân chính trị đều lâm nguy, một số người đã bị đám đông lôi ra hạ
sát.

Bác sĩ Manette, sau khi buộc ông Lorry phải giữ kín một cách

không cần thiết, thuật lại cảnh tượng chém giết ông đã chứng kiến khi
được đám đông đêm ấy đưa tới La Force. Rồi trong nhà tù ấy, ông đã
thấy một phiên tòa tự quyết, từng tù nhân một được đưa ra xét xử, và
chớp nhoáng nhận phán quyết: xử tử, hay phóng thích, hay (trong vài
trường hợp) tống giam hở lại. Sau khi được đoàn người đưa tới trình
diện trước pháp đình, ông Manette đã xưng ra cái danh tính và nghề
nghiệp giấu kín mười tám năm nay cùng chuyện từng bị giam cầm
trong ngục Bastille; rồi một người trong nhóm ngồi phán xử đứng lên
xác nhận cho ông, đó là Defarge.

Rồi, biết chắc con rể mình nằm trong số tù nhân còn sống qua danh

sách trên bàn, ông Manette khẩn thiết xin tha tù và tha mạng cho anh
ta với nhóm người phán xử - người thức kẻ ngủ, người tỉnh kẻ say,
người sạch sẽ kẻ nhuộm máu. Sau đợt chào mừng điên loạn đầu tiên
dành cho ông trong tư cách một nhân sĩ bị hại dưới chính thể đã lật đổ,
mọi người đồng ý đưa Charles Darnay ra xét xử trước phiên tòa phi
pháp này. Rồi, ngay lúc Darnay gần như được trả tự do thì chiều
hướng thuận lợi lại bị ngăn cản mà không có giải thích nào (bác sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.