HAI KINH THÀNH - Trang 190

dài xuống sàn. Sau một lúc rụt rè lén nhìn người cha nằm ngửa, hai
bàn tay dính gỉ sét lót đầu thay gối, thằng con cũng nằm xuống ngủ
tiếp.

Bữa ăn sáng hôm đó không có cá, và cũng chẳng có món gì khác.

Cruncher chán nản và cáu kỉnh, tay cứ cầm cái nắp bình bằng thiếc
như cầm phi đạn sẵn sàng phóng ra trừng trị vợ nếu thấy trên mặt chị
ta có bất cứ dấu hiệu nào tỏ ra là đang thầm đọc kinh. Y đánh răng rửa
mặt đúng giờ thường lệ, rồi cùng thằng con tiếp tục đi làm công việc
vờ vĩnh của ban ngày.

Cắp chiếc ghế đẩu dưới nách đi bên cạnh cha trên phố Fleet đông

người rợp nắng, Jerry con sáng nay khác hẳn thằng Jerry con đêm qua
bị quan tài ma đuổi chạy một mình về nhà trong bóng tối. Nỗi sợ của
cu cậu đã tan biến theo đêm và ngày mới đã trả lại nó vẻ láu cá quen
thuộc - và không ít người đang chen vai trên phố Fleet và kinh thành
London vào sáng đẹp trời đó cũng có cảm giác tương tự như thằng nhỏ
này.

− Cha, - Jerry con nói trên đường đi, cẩn thận đi cách cha một sải

tay và cho chiếc ghế đẩu chắn giữa, - trộm xác là nghề gì vậy cha?

Cruncher dừng lại một lúc trên vỉa hè rồi mới trả lời:
Nàm sao tao biết được chứ?
− Con nghĩ cái gì cha cũng biết hết mà, cha, - thằng nhỏ thật thà

nói.

− Hừ! Được! - Cruncher lại đi tiếp, vừa nói vừa nhấc mũ ra cho đầu

tóc tua tủa tự do, - đó một nghề nàm ăn buôn bán.

− Bán hàng gì, cha? - Jerry con nhanh nhảu hỏi.
− Đó những món hàng... - Cruncher ngẫm nghĩ một lúc mới trả

lời, - ...thuộc noại hàng có tính khoa học

*

.

− Xác người chết, phải không cha? - Thằng nhãi vui vẻ hỏi tiếp.
− Tao nghĩ cũng đại noại như thế, - Cruncher đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.