HAI KINH THÀNH - Trang 234

− Theo tôi hiểu, - tiếng bác sĩ khe khẽ, - đó là một dạng thương tổn

tinh thần...?

− Đúng!
− Xin hãy nói rõ, - lời bác sĩ. - Không giấu điều gì.
Ông Lorry thấy họ hiểu ý nhau bèn tiếp tục.
− Ông Manette thân mến, đây là một trường hợp thương tổn kéo dài

lâu năm, rất nặng và ảnh hưởng nghiêm trọng đến cảm xúc, đến...
đến... như ông nói đó,... đến tinh thần. Tinh thần. Đây là trường hợp
thương tổn mà người này đã phải chịu đựng, không biết bao lâu rồi, vì
tôi nghĩ là chính người này cũng không tính được thời gian, và cũng
không có cách nào tính được. Đây là trường hợp thương tổn mà người
này đã qua khỏi được, bằng một quá trình hồi phục mà chính người
này cũng không biết rõ... như tôi đã từng nghe người này công khai
thuật lại rất cảm động. Đây là trường hợp thương tổn mà người này đã
hồi phục hoàn toàn, tới mức trở lại con người hết sức trí tuệ trước đây,
có khả năng vận dụng tư duy cùng nỗ lực thể chất, và không ngừng bổ
sung bao điều mới mẻ vào vốn kiến thức vốn đã uyên bác lắm rồi.
Nhưng rủi thay, vừa qua... - ông Lorry dừng lời lấy hơi, - ...lại xảy ra
một đợt tái phát nhẹ.

− Kéo dài bao lâu? - Bác sĩ hỏi khe khẽ.
− Chín ngày đêm.
− Nó biểu hiện ra sao? Tôi đoán là, - bác sĩ lại nhìn hai bàn tay

mình, - lại tiếp tục công việc đeo đuổi ngày xưa có liên quan đến
thương tổn đó?

− Đúng là thế.
− Vậy có bao giờ ông đã thấy, - bác sĩ hỏi, giọng rõ ràng và điềm

tĩnh, dù vẫn khẽ khàng, - người này làm công việc đó trước kia chưa?

− Có một lần.
− Và khi bị tái phát, người này có giống ngày trước trong nhiều

phương diện... hay giống hoàn toàn mọi mặt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.