HAI MẶT CỦA THỜI GIAN - Trang 19

***

Huấn suy sụp đi trông thấy. Đã gần mười ngày từ khi nó xin Hương một

cơ hội quay về và bị từ chối. Nó giở đủ mọi trò của ngày xưa, nó bi quan
đến mức tạo ra ba vết sẹo trên cánh tay, chẳng để làm gì. Nó vẫn hằng ngày
nhắn đôi ba tin nhắn hỏi thăm Hương. Hương vẫn vô tình đáp trả, lâu lâu
lại lên Facebook cứa thêm vào nỗi đau của Huấn bằng những dòng status
tình cảm với người yêu - có thể là trong tưởng tượng; hoặc share link
những bài hát mà nghe cái tên, Huấn đã muốn khóc, ví dụ... Xóa tên anh.

Đã gần mười ngày Huấn cứ một ngày mười tiếng ngồi không ngoài ban

công, chỉ để... ngắm hoa trà. Hương, vẫn giữ quan điểm, cho rằng Huấn lại
chỉ yêu nhất thời, dài lâu chẳng qua là ảo tưởng. Hương có cái lý của mình,
không thể mạo hiểm để đau thêm lần nữa.

Huấn chẳng làm gì khác được, chỉ... ngồi cạnh chậu hoa trà ngoài ban

công, viết lại chuyện của nó để có thêm dũng khí, để tiếp tục đợi chờ.

Dù chẳng ai thèm tin. Nhất là Hương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.