HAI MẶT CỦA THỜI GIAN - Trang 52

Cuối cùng Thoa cũng về mang theo tấm bằng Tiến sĩ nước ngoài. Cả nhà

đều vui và chờ mong một niềm hy vọng mới.

Rồi Thoa cũng mang thai ở tuổi ba mươi tư, cái tuổi mà ai cũng ngại lâu

nay. Niềm vui, hạnh phúc tràn ngập cả gia đình. Thoa sống giữa sự cưng
chiều, chăm sóc từ cả chồng, gia đình chồng và gia đình Thoa. Tất cả đều
hào hứng khi đứa trẻ mỗi ngày một lớn dần trong bụng.

Rồi một đêm Huế đổ mưa bất ngờ, cơn mưa như muốn cuốn trôi đi mọi

thứ. Sáng ra, con đường trước nhà đã trắng xóa những nước.

Mưa vẫn không dứt mà ngày càng nặng hạt.
- Anh Bình ơi! Sao em thấy đau đau ở bụng? Cả nhà cuống cuồng cả lên,

có lẽ Thoa sắp sinh. Nhưng còn gần một tháng nữa mới đến ngày dự sinh
mà. Rồi cơn đau dồn dập hơn, nhiều hơn. Ngoài kia, nước không ngừng
dâng lên, mưa trút xối xả. Cả nhà lội bì bõm đưa Thoa đến bệnh viện. Nước
đã lên ngang bụng.

Một giờ đồng hồ trong bệnh viện sao lâu quá, cả nhà đứng ngồi không

yên. Bình thấy sao có nhiều bác sĩ quá, tất cả đều vội vàng. Cuối cùng, họ
cho Bình biết phải phẫu thuật lấy thai vì sản phụ có dấu hiệu tụt canxi dẫn
đến sinh non, ối đã khô, tim thai yếu.

Một giờ, hai giờ, rồi ba giờ nữa trôi qua, và người ta mang ra cho Bình

một đứa trẻ mà tim đã ngừng đập hoàn toàn.

- Chúng tôi xin lỗi nhưng chúng tôi đã cố gắng hết sức.
Bình ôm con trong tay mà nghe tim mình se sắt. Trong kia Thoa vẫn

đang được cấp cứu.

Một ngày sau phẫu thuật, Thoa dần hồi tỉnh, Thoa muốn gặp con, nhớ

con lắm, cần phải cho con bú chứ. Thoa tìm kiếm, gặng hỏi và chỉ nhận
được những cái nhìn tránh né. Thoa nhớ con quay quắt và Thoa khóc. Nước
mắt cứ chảy mãi không thôi.

Người ta lại đưa Thoa vào cấp cứu bởi triệu chứng chảy máu tử cung sau

sinh. Và người ta buộc phải cắt đi của Thoa phần quan trọng nhất đời người
phụ nữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.