HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 186

- Hắn ta có phải là người ba hoa không?
- Giêsu, lạy Chúa tôi! Thưa Đức ông, một thời gian dài tôi cứ tưởng hắn
câm cơ đấy? Hắn chỉ nói và đáp bằng các dấu hiệu, hình như người chủ cũ
của hắn đã dạy hắn như vậy.
- Vậy thì, ông Ramée thân mến ơi, - giáo chủ nói, - Ông hãy bảo hắn ta
rằng nếu hắn canh phòng cẩn thận và nghiêm ngặt, người ta sẽ nhắm mắt
làm ngơ cho những việc hắn lẩn trốn ở tỉnh, người ta sẽ khoác lên người
hắn một bộ quân phục khiến hắn sẽ được kính nể, và trong bộ quân phục ấy
sẽ có dăm đồng pistoles để uống rượu chúc mừng sức khỏe nhà vua đấy.
Mazarin rất rộng rãi về những lời hứa hẹn, thật trái hẳn với bác Grimaud
thật thà mà Ramée tán dương, bác ta nói it mà làm nhiều.
Tể tướng còn đặt ra với La Ramée một lô câu hỏi nữa về người tù, về cách
cho từ nhân ăn uống, ở và ngủ.
Những câu trả lời của viên sĩ quan đáng hài lòng đến mức tể tướng hầu như
yên tâm và cho hắn lui.
Lúc ấy cũng đã chín giờ sáng rồi, cho nên ông ta dậy hẳn, xức hương thơm,
vận quần áo và đi sang chỗ hoàng hậu để nói rõ những duyên cớ gì đã giữ
ông ở lại phòng mình tối hôm qua. Hoàng hậu sợ ông de Beaufort chẳng
kém gì tể tướng sợ ông ta, và hầu như cũng mê tín như tể tướng, bà bắt ông
nhắc lại từng câu từng chữ tất cả những lời hứa hẹn cam đoan của Ramée
và tất cả những lời viên cảnh sát tán dương người giúp việc của mình. Rồi
khi tể tướng đã nói xong, bà thầm thì với ông:
- Than ôi! Tiếc rằng chúng ta chẳng có một Grimaud ở bên cạnh mỗi hoàng
thân!
- Hãy kiên nhẫn, - Mazarin nói với nụ cười theo đúng kiểu người Ý của
mình, - việc ấy sẽ đến trong một ngày nào đó, nhưng trong khi chờ đợi…
- Thì sao? Trong khi chờ đợi.
- Tôi vẫn có những biện pháp đề phòng.
Sau đó ông đã viết thư gọi d Artagnan trở về gấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.