- Thế là còn lại có gần năm chục pistol. Còn cậu?
- Tôi thì chắc chắn có soát hết các túi và mở hết các ngăn kéo cũng sẽ
chẳng thấy mười louis đâu. May thay Milord de Winter giàu có.
- Milord de Winter tạm thời bị phá sản bởi vì Cromwell hưởng các khoản
thu nhập của ông ta.
- Thế mới biết có Nam tước Porthos thì hay biết chừng nào, - Aramis nói.
- Thế mới biết không có d Artagnan đáng tiếc biết bao nhiêu, - Arthos nói,
Một túi tiền đầy căng
- Một thanh kiếm kiêu hùng?
- Hay là ta rủ bọn họ đi.
Bí mật này không phải của chúng ta, Aramis ạ, - Arthos nói - Hãy nghe tôi,
đừng đưa ai vào trong chuyện riêng của chúng ta. Với lại chạy vạy như vậy
chúng ta sẽ tỏ ra không tin ở chính mình. Chúng ta tiếc vậy thôi, nhưng
đừng nói ra…
- Anh nói có lý. Từ giờ đến tối anh làm gì?
- Tôi buộc phải thu xếp hai việc.
- Liệu những việc ấy có thu xếp đuợc không?
- Ấy! Phải thu xếp cho xong chứ!
- Việc gì vậy?
- Trước hết là một nhát kiếm với ông chủ giáo mà tối hôm qua tôi gặp ở
nhà bà de Rambouillet và tôi thấy ông ta lên giọng với tôi một cách lạ kỳ.
- Vớ vẩn! Một sự xích mích giữa các tu sĩ với nhau! Một cuộc đấu kiếm
giữa đồng minh với nhau.
Biết làm sao được, bạn thân mến ông ta hay đấu kiếm và tôi cũng vậy; ông
ta hay giao thiệp với đàn bà, tôi cũng vậy; chiếc áo thày tu đè nặng ông ta,
tôi cũng thấy chán chiếc áo của mình. Đôi khi tôi ngỡ ông ta là Aramis và
tôi là chủ giáo, chúng tôi giống nhau biết chừng nào. Cái thứ người giống
tôi như đúc ấy làm tôi chán ngán và lo ngại. Với lại hắn ta là một kẻ gây rối
có thể sẽ làm hỏng đảng phái ta. Tôi tin rằng nếu tôi cho hắn một cái tát
như sáng nay tôi đã làm với cái gã thị dân vấy bẩn lên người tôi, thì sẽ làm
thay đổi bộ mặt của các công việc đấy.
- Còn tôi, Aramis thân mến ơi, - Arthos bình thản nói, - tôi cho rằng điều