HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 443

ở Blois để ở trong cái hộp bằng đồng thau của tôi mở bằng cái chìa khoá
mà tôi gửi cậu.
Nhờ cậu ôm hôn Porthos thay cho Aramis và tôi.
Xin tạm biệt và có thể là vĩnh biệt".

Và anh sai Blaisois mang thư đi.
Đến giờ hẹn, Aramis tới. Anh mặc quần áo kỵ sĩ và mang bên mình thanh
kiếm cũ mà anh đã từng rút ra luôn và giờ đây hơn bao giờ hết anh sẵn sàng
tuốt ra khỏi vỏ.
- A này, - anh nói, - Dứt khoát là chúng ta sai lầm, nếu cứ thế này mà ra đi
không để lại một lời chào từ biệt Porthos và d Artagnan.
- Việc ấy tôi đã lo làm rồi bạn thân mến ạ. Tôi đã ôm hôn cả hai người cho
cậu và cho tôi.
- Bá tước thân mến ơi anh thật là một người tuyệt vời, anh nghĩ đến mọi
việc.
- Thế nào! Cậu đã quyết định đi chuyến này chứ?
- Dứt khoát rồi! Và bây giờ nghĩ lại tôi thấy rời Paris lúc này là hay.
- Tôi cũng vậy, - Arthos đáp, - Song le tôi vẫn tiếc không đến ôm hôn d
Artagnan được. Nhưng cái thằng quỷ sứ tinh ma lắm, nó sẽ đoán ra dự định
của chúng ta.
Cuối bữa ăn, Blaisois trở về.
- Thưa ông, đây là thư trả lời của ông d Artagnan.
- Ta có bảo phải lấy thư trả lời đâu, đồ ngu? - Arthos nói.
- Cho nên tôi có đợi đâu ạ và ra về, nhưng ông ấy gọi lại và đưa tôi cái này.
Và hắn giơ ra một cái túi nhỏ bằng da tròn căng và kêu xủng xoảng.
Arthos mở túi và lấy ra một lá thư nhỏ, thư viết:
"Bá tước thân mến,
Khi người ta viễn du, nhất là lại lâu tới ba tháng thì chẳng bao giờ có đủ
tiền. Do nhớ đến những thời quẫn bách của chúng ta, tôi gửi tới anh một
nửa túi tiền của tôi, đó là tiền tôi bóp nặn được của lão Mazarin, vậy tôi
xin anh hãy dùng sao cho xứng đáng nhé.
Còn chuyện nói rằng chúng ta không gặp nhau nữa, tôi chẳng tin chút nào
đâu; khi người ta có một trái tim và tay kiếm, như anh, người ta đi đâu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.