HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 72

Bà chủ đáp lại bằng những tiếng nghẹn ngào.
- Người Thụy Sĩ này là thế nào? - D Artagnan hỏi.
- Ông ấy sắp cưới tôi, - bà chủ trả lời giữa hai cơn giật.
- Vậy là chồng bà cuối cùng đã chết rồi à?
- Chuyện đó can hệ gì đến ông? - Người Thụy Sĩ nói.
- Can hệ lắm chứ? - D Artagnan đáp - Vì ông không thể cưới bà ta mà
không được sự đồng ý của tôi và vì…
- Vì sao? – Người Thụy Sĩ hỏi.
- Vì tôi không cho. – Người lính ngự lâm đáp.
Tên Thụy Sĩ mặt đỏ lên như hoa mẫu đơn, hắn bận quân phục rất bảnh mạ
vàng, d Artagnan choàng một chiếc áo choàng xẫm, tên Thụy Sĩ cao sáu
bộ(2), d Artagnan không hơn năm bộ, người Thụy Sĩ coi như ở nhà mình, d
Artagnan như một kẻ đột nhập.
- Ông có đi ra khỏi đây không? - Người lính Thụy Sĩ hỏi và giậm mạnh
chân như một người bắt đầu tức giận thực sự.
- Tôi ấy à? Không đâu? - D Artagnan nói.
- Ồ chỉ có việc đi tìm kẻ trợ lực - một thằng ở nói, hắn chỉ có thể hiểu là cái
người nhỏ bé này muốn tranh chỗ với người hộ pháp kia.
Cơn giận bắt đầu lên đến cổ, d Artagnan liền túm lấy tai thẳng ở mà quát:
- Mày, mày phải đứng yên tại chỗ và không được động đậy, nếu không tao
sẽ dứt đứt cái mà tao đang cầm đây. Còn về phía ông, vị con cháu lẫy lừng
của hoàng đế Guillaume Tell, ông hãy gói ghém quần áo của ông đang để
trong phòng tôi và gây phiền cho tôi, và đi ngay lập tức mà tìm kiếm một
quán trọ khác.
Tên Thụy Sĩ phá ra cười ầm ĩ.
- Tôi ấy à? - Hắn nói - Mà vì sao?
- A, được lắm! - D Artagnan nói. - Tôi thấy là ông hiểu tiếng Pháp. Thế thì
ông hãy đi chơi một vòng với tôi, và tôi sẽ giải thích cho ông sau.
Bà chủ quán biết rõ d Artagnan là một tay kiếm giỏi, nên bắt đầu khóc lóc
và bứt tóc bứt tai.
D Artagnan quay lại phía người đẹp đang khóc than và bảo:
- Thế thì bà hãy đuổi hắn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.