HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 761

Người cầm đèn lồng hỏi bằng tiếng Anh:
- Ông mang dây cháy đây chứ?
- Dây cháy đây, - Người kia đáp.
Nghe giọng nói người vừa đáp, Grimaud giật mình và cảm thấy ớn lạnh đến
tận tuỷ sống. Bác khẽ nhổm đầu lên khỏi nắp thùng gỗ và nhận ra dưới cái
mũ rộng vành khuôn mặt xanh xao của Mordaunt. Hắn hỏi:
- Dây này cháy độ bao lâu.
- Độ gần năm phút, - Chủ tàu đáp.
Giọng nói này cũng chẳng xa lạ với Grimaud. Bác nhìn và nhận ra
Groslow.
- Vậy thì, - Mordaunt nói, - Ông báo cho người của ông hãy sẵn sàng, đừng
nói để làm gì cả. Cái xuồng nhỏ vẫn neo theo tàu chứ?
- Giống như một con chó sói dắt đi theo chủ bằng một sợi dây gai…
Như vậy khi đồng hồ chỉ mười hai giờ mười lăm phút, các ông lẳng lặng
xuống chiếc xuống.
- Sau khi châm lửa vào dây cháy à?
- Việc đó tôi lo. Tôi muốn thật chắc chắn về cuộc trả thù của tôi.
- Cái mái chèo ở trong xuống chứ?
- Mọi thứ đều sẵn sàng.
- Như vậy là thoả thuận rồi nhé!
Mordaunt quỳ xuống buộc một đầu dây cháy vào cái vòi thùng; để chỉ còn
có việc châm lửa vào đầu dây kia.
Xong việc đó, hắn rút đồng hồ ra, đứng dậy và bảo:
- Ông nhớ rồi chứ? Đến mười hai giờ mười lăm, nghĩa là…
Hắn nhìn đồng hồ.
- Còn hai mươi phút.
- Tốt lắm, - Groslow đáp, - Tuy nhiên tôi cần lưu ý ông một lần cuối cùng
rằng có nguy hiểm trong việc ông tự dành lấy, và có lẽ nên sai một người
của chúng ta đốt dây mìn thì tốt hơn.
- Ông Groslow ơi, - Mordaunt nói, - Ông biết câu tục ngữ Pháp: "Mình làm
lấy, thấy yên tâm". Tôi sẽ đem áp dụng nó.
Grimaud đã lắng nghe tất cả. Con mắt bác đã bù vào chỗ không hiểu hết lời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.