HAI MƯƠI NĂM SAU - Trang 927

còn gì để làm ở đây nữa.
Thật vậy, bá tước Rochefort là linh hồn của cuộc tiến công vào phía bên
này sườn xe vua, tất cả đám dân chúng đã đi theo ông và phục tùng ông,
bây giờ trông thấy ông ngã bèn bỏ chạy. Cùng với hai chục lính ngự lâm, d
Artagnan truy kích đến phố Con gà trống, thì cái bộ phận này của cuộc nổi
loạn tan như mây khói, tản mát trên quảng trường Saint-Germain và chạy
ra phía bờ sông.
D Artagnan trở lại để hỗ trợ cho Porthos nếu bạn thấy cần, nhưng về phía
mình Porthos đã làm xong công việc của anh với cùng một ý thức như d
Artagnan.
Phía trái của cỗ xe được dọn quang không kém phía phải và người ta đang
vén tấm rèm cửa mà Mazarin kém hiếu chiến hơn vua đã thận trọng hạ
xuống.
Porthos có vé rầu rĩ lắm.
- Làm sao mặt cậu ìu xìu thế kia, Porthos? - D Artagnan hỏi.
- Thật lạ lùng đối với một kẻ chiến thắng.
- Thì cậu cũng thế thôi, - Porthos đáp. - Trông cậu có vẻ xúc động lắm!
- Mẹ kiếp! Tôi vừa giết một người bạn cũ.
- Thật à. Ai thế?
- Cái ông bá tước Rochefort tội nghiệp ấy?
- Thế thì cũng giống tôi, tôi vừa giết một người mà khuôn mặt không phải
xa lạ với tôi. Tiếc thay tôi đã đập vào đầu và trong giây lát mặt hắn đầm đìa
máu…
- Thế khi ngã xuống hắn không nói gì à?
- Có chứ hắn đã kêu… ối?
D Artagnan không nhịn được cười, nói:
- Tôi hiểu rằng, nếu hắn không nói điều gì khác thì điều ấy ắt không làm
sáng tỏ điều gì hơn cho cậu.
- Thế nào ông? - Hoàng hậu hỏi.
- Thưa Lệnh bà - D Artagnan đáp, - Đường đã hoàn toàn khai thông và
hoàng thượng có thể tiếp tục đi.
Quả thật, cả đoàn hộ giá đến Nhà thờ Đức Bà mà không gặp trở ngại gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.