HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 117

Nếu muốn lấp biển dời non, cần có đông người ra tay, mới làm

nên việc.

Chỗ xa kêu thì chỗ gần ứng,
Một tiếng xướng có muôn tiếng họa.
Bất câu lúa Trịnh Châu, gạo Lư Lăng,
Bất phân rau Hương Tích, vàng Cam Chí.
Gạch xanh ngói đỏ, mọi vật đều chuyển vào kho,
Ngựa kéo trâu xe, các thứ đều đem thuyền chở.
Sao cho đầy căng bọc chứa,
Tha hồ tiêu dùng hằng ngày”.
Trong trời đất phương nào lại chẳng có hiền tài, như sinh trưởng

Trung Hoa, nơi Thánh hiền Phật tổ khai thác đã lâu, lại ở chốn đô hội
thành thị, có hiền sĩ đại phu làm khuôn mẫu, có cao nhơn thạc sĩ nung
đúc lẫn nhau; nghe rộng thấy xa, hằng ngày lấy thi thư lễ nhạc đào
luyện; đã có nho giáo để duy trì thế đạo, lại có Phật giáo để khai hóa
nhân tâm, như vậy con người dễ tiến tới bậc đức hạnh chính đại.
Nhược bằng sinh ở nơi eo núi góc biển, từ xưa nho thích thánh hiền
chưa từng khai hóa đến, ít có lời hay nết tốt để làm khuôn mẫu; tai mắt
tập quán, thảy đều việc xấu nết hư; thỉnh thoảng có một hai người
muốn giữ chánh đạo, thì bao nhiêu người khác ganh ghét, theo sau mà
chiết tỏa chê bai; nếu chẳng phải kẻ có khí chất khác thường, khó nỗi
tự đứng vững được vậy.

Ta từ ngày đến nước này, thường lưu tâm dò xét trong đám sĩ phu

văn võ, như bọn Chưởng Thanh, Đông Triều, Hào Đức, Lệ Truyền,
Cai Bá, đều những tay cừ khôi trác lạc; nhưng mấy ông ấy đều gặp
thuận cảnh, chỉ có Thiều Dương hầu, anh thứ ba của vua, ở trong hoàn
cảnh rất khó khăn; tính nết cao kỳ, chẳng chịu uốn mình theo lưu tục;
thường bị phong ba chiết tỏa, may nhờ quốc vương rộng lượng sáng
soi, mới được khỏi tội, nhưng ông vẫn chẳng vì thế mà đổi tiết. Ở tựa
mé sông, tiêu điều mấy gian nhà cỏ; trồng cây chơi cảnh, ngồi đất
uống trà, tuyệt nhiên không có vẻ vương hầu quý phái; chơi với bạn,
giao tình thành khẩn khiêm hòa, nhưng trong bụng chẳng lầm trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.