HẢI NGOẠI KỶ SỰ - Trang 144

Hết bờ dài lại đến rừng sâu.
Biển khơi xanh ngắt một màu,
Xa xa nghe tiếng chuông đâu vang rền.
Lần bước một, bước lên chậm rãi,
Dầu nhọc nhằn cũng phải gắng công.
Đỉnh non buông mắt xa trông,
Nước trời man mác hồng mông một vùng.
Thế hung hiểm xui lòng run sợ,
Sóng ầm vang nhường lỡ núi sông.
Khói đồi điểm điểm từng không,
Sắc trời đã thấy sáng trong dần dần.
Chỉ đường bảo: “Đi lần theo đó”,
Đến Tam Thai ấy chỗ bồng lai.
Thoắt nghe hẵng đợi sáng ngày,
Mở thuyền vượt sóng lướt bay tức thì.
Chèo chém sóng khác chi rồng múa,
Bọn giao đà nép ngủ lặng yên.
Một đêm suốt sáng băng miền,
Non cao thoắt thấy nhãn tiền ba ngôi.
Làn sóng biển đập xoi chân núi,
Đá lở loang cây cối tơi bời.
Gậy thiền lần bước dạo chơi,
Đường đi cát nóng mặt trời giữa trưa.
Vào sơn tự rau dưa tiếp đãi,
Trên bửu tòa hoa giải phù dung.
Mờ mờ vách đá rêu phong,
Vẽ xanh phỉ thúy, vẽ hồng đơn sa.
Đi lần đến sơn pha hai đỉnh,
Ngửa mặt nhìn thấy ánh thiều quang.
Vạch cây luồn đá trông sang,
Cây chằng chịt mọc, đá ngang ngổn nằm.
Núi Thái Họa nghìn tầm cao vút,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.