HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 102

Tôi đã tìm một nơi cách biệt và tôi đã đến đây trên

khoảnh đấy này để thực hiện một dự án mà đầu óc trẻ
con của tôi đã tưởng tượng. Tôi nhớ nhập tâm những
chỉ dẫn của mẹ tôi để lại. Ngay khi ấy không cần phải
giữ một tài liệu mà tất cả thiên hạ, theo tôi cũng biết
được nếu tôi còn giữ lại. Tôi đã đốt đi trong chiếc
bình này.

Raoul gật đầu:
- Thế cô đã quên những chỉ dẫn chứ gì ?...
- Đúng - cô nói - Tôi đã nhận ra điều ấy. Ngày này

đến ngày khác, giữa những sự trìu mến mà tôi tìm
được ở đây, trong công việc và trong những thú vui;
những chỉ dẫn dần dần đã bị xóa nhòa trong trí nhớ
của tôi. Tôi đã quên tên của vùng ấy, vị trí của nó,
con đường sắt dẫn đến đấy, những hành động mà tôi
cần phải thực hiện... tất cả.

- Hoàn toàn tất cả ?
- Tất cả, trừ vài phong cảnh và vài ấn tượng đã

từng đập vào mắt và tai của tôi, một cô bé, được khắc
sâu hơn những cái khác... những hình ảnh mà không
bao giờ tôi không gặp kể từ hồi ấy những tiếng rì
rầm, những tiếng chuông mà tôi còn nghe được giống
như chính những tiếng ấy vẫn cất lên mãi mãi, không
ngừng.

- Và đấy là những ấn tượng, những hình ảnh mà

những kẻ thù của cô muốn biết, hy vọng với câu
chuyện của cô kể để lần ra sự thực, có phải không ?

- Vâng.
- Nhưng làm sao mà chúng biết được ?. ...
- Bởi vì mẹ tôi đã thiếu thận trọng là không hủy

một số thư từ mà ông d’ Asteux của tôi đã ám chỉ
điều bí mật giao cho tôi. Về sau Brégeac đã thu được
các bức thư ấy, suốt mười năm, ông không bao giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.