HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 104

- Thật quá khinh xuất - Raoul nhận xét.
- Vâng - cô nói - và càng hơn thế nữa vì giữa

chúng tôi chẳng lẽ quan hệ bạn bè thân tình mà tôi lại
từ chối, một sự hướng dẫn như vậy. Nhưng ông muốn
như thế nào ? Tôi cô độc trong cuộc sống, bất hạnh
và đang bị truy hại. Tôi có một chỗ dựa... Theo tôi
nghĩ chỉ trong vài giờ. Chúng tôi sẽ ra đi.

Aurélie hơi do dự, ngừng một lát. Rồi để kết thúc

nhanh câu chuyện, cô lại nói:

- Chuyến đi thật kinh khủng... với những lý do

như ông đã biết. Khi Guillaume đẩy tôi lên xe mà hắn
cướp của ông thầy thuốc thì tôi đã kiệt sức. Hắn đem
tôi đi đến đâu là theo ý hắn; hắn kéo tôi đến tận một
nhà ga khác, ở đấy vì chúng tôi có vé tàu đến Nice tôi
lấy hành lý của tôi. Tôi bị sốt, mê sảng. Tôi hành
động không ý thức được về những việc tôi làm. Ngày
hôm sau, hắn lợi dụng tình trạng của tôi như thế đem
tôi đi theo vào một biệt thự vắng chủ. Hắn lấy lại
những vật có giá trị mà người ta đã nẫng của hắn. Tôi
đã đến đấy cũng như tôi sẽ đến bất kể đâu. Tôi chẳng
suy nghĩ gì cả. Tôi phục tùng một cách thụ động.
Chính trong ngôi biệt thự ấy, tôi bị tấn công và bị
Jodot bắt cóc.

- Và lần thứ hai cô lại được tôi cứu và để đáp lại

cô lại trốn đi ngay. Thôi, bỏ qua, chúng ta nói tiếp.
Jodot, cũng vậy, đòi cô phải tiết lộ chứ, phải không ?

- Vâng.
- Rồi sau đấy ?
- Sau đấy tôi trở về khách sạn, nơi ấy Guillaume

khẩn nài tôi theo hắn đến Monte - Carlo.

- Nhưng lúc ấy cô đã biết về nhân vật ấy rồi cơ mà

! Raoul bỏ lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.