HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 111

Cô cảm thấy mệt mỏi chán ngán. Cô ngồi trên một

chiếc ghế dài bằng đá đối diện với lan can. Raoul
thận trọng đến gần, nói nghiêm trang:

- Tôi sẽ không nói với cô một tình cảm nào của tôi

đối với cô, và những lý do làm cho tôi hành động.
Nhưng dù sao, cô cần phải nhận thấy rằng, tôi rất tận
tâm đối với cô như một người đàn ông đối với người
đàn bà... điều ấy là tất cả đối với anh ta... Và cần phải
thấy rằng tận tâm này làm cho cô có một lòng tin
tuyệt đối về tôi và cô hãy sẵn sàng nghe theo tôi mà
không đắn đo gì cả. Đấy là điều kiện để cô thoát nạn.
Cô có hiểu như vậy không ?

- Có, hoàn toàn phục tùng - cô đáp.
- Vậy thì đây là những lời chỉ dẫn của tôi. . .Phải,

những mệnh lệnh của tôi. Cô cứ tiếp đón bố dượng
của cô, đừng phản kháng, đừng cãi cọ. Ngay cả tranh
luận cũng không nên. Không nói một lời nào. Đấy là
cách tốt nhất để không phạm phải sai lầm. Cứ đi theo
ông ấy. Trở về Paris đi. Ngay khi tới nơi, tối hôm ấy
cô ra khỏi nhà với một cái cớ nào đấy. Một người đàn
bà đã có tuổi, tóc bạc sẽ chờ cô trong chiếc ô tô cách
cổng nhà cô khoảng hai mươi bước. Tôi sẽ dẫn cả hai
người về tỉnh, trong một nơi ẩn náu mà không ai tìm
lại được cô. Rồi tôi sẽ đi ngay. Tôi lấy danh dự hứa
với cô là tôi sẽ đến bên cô khi cô cho phép. Chúng ta
đồng ý chứ ?

- Vâng - cô gật đầu nói.
- Như vậy tối mai. Và cô hãy nhớ lấy những điều

tôi đã nói. Dù có gì xảy ra, cô hiểu chứ, dù thế nào đi
nữa thì không có gì chống lại ý muốn của tôi là che
chở cô, không có gì phá vỡ sự thành công của việc tôi
làm. Nếu mọi chuyện có vẻ chống lại cô thì cô cũng
chớ nản lòng. Đừng lo lắng gì cả ? Cô hãy hết lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.