HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 157

Sự sợ hãi của ông bố dượng đã làm cho cô quyết

định. Vùng vằng trước làn gió của cơn phong ba, cô
chạy một mạch lên tận phòng mình rồi lại trở ra ngay,
tay xách một túi du lịch. Brégeac cũng chuẩn bị. Hai
người giống như hai kẻ phạm tội không thể mong gì
hơn là chờ đợi một cuộc chạy trốn hết sức vô vọng.
Họ xuống cầu thang chạy qua phòng ngoài. Ngay lúc
này có tiếng chuông reo. Brégeac kêu lên.

- Quá muộn rồi !
- Không đâu - cô nói, tràn trề hy vọng - Đấy có

thể là ông ấy đến và sẽ...

Cô nghĩ đến người bạn trên khoảnh đất bằng, đến

tu viện. Người ấy đã thề không bao giờ bỏ cô, biết
cứu cô ở phút cuối cùng. Những chướng ngại liệu còn
cản đường người ấy không ? Không phải là người ấy
đã từng làm chủ các sự kiện và làm chủ nhiều người
khác đó sao ?

Lại có tiếng chuông.
Người đầy tớ già ra khỏi phòng ăn.
- Mở ra ! - Brégeac nói nhỏ với ông.
Có tiếng rì rầm và tiếng giày ống ở phía bên kia.

Một người nào đấy gõ cửa.

- Mở ra - Brégeac nhắc lại.
Người đầy tớ tuân lệnh.
Bên ngoài, Marescal đi đến dắt theo ba tên đàn

ông khác, những tên có phong cách đặc biệt làm cho
cô gái đã hiểu ra. Cô dựa lưng vào tay vịn cầu thang,
khẽ rên rỉ mà chỉ có Brégeac là nghe rõ:

- Ôi ! Lạy chúa tôi ! Không phải là ông ấy.
Trước người thuộc hạ của mình, Brégeac ngửng

cao đầu.

- Ông muốn gì ? Tôi đã cấm chỉ ông trở lại đây cơ

mà ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.