HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 156

- Ông không thể hiểu được đâu...
- Giải thích đi. Con biết người đàn ông ấy à ?
- Đúng... đúng... ông ấy đã cứu tôi; ông ấy đã cứu

tôi khỏi tay của Marescal khỏi Guillaume và cả tên
Jodot mà ông đã từng tiếp hắn ở đây... Hôm nay đáng
lẽ ông ấy sẽ cứu chúng ta...

Gã sững sờ quan sát Aurélie.
- Chính anh ta mà con đang chờ phải không ?
- Đúng - cô nói với vẻ lơ đãng - Ông ấy đã hứa

với tôi sẽ có mặt ở đây... Tôi đã yên tâm... Tôi đã
thấy ông ấy hoàn thành một số việc... và còn chế giễu
Marescal nữa.

- Vậy thì sao ?
Cô vẫn trả lời với giọng lơ đãng:
- Ông ấy có thể đưa chúng ta đến chỗ ẩn náu tốt

hơn... cả ông lẫn tôi... Có nhiều điều mà người ta
đang dư luận là chống lại ông... những điều xảy ra
ngày trước...

- Con điên rồi ? Brégeac ngao ngán, nói - Chằng

có gì xảy ra... Về ta, ta chẳng sợ gì cả.

Mặc dù gã chối bỏ, không thừa nhận, nhưng gã

vẫn ra khỏi phòng và kéo Aurélie lên thềm nghỉ của
cầu thang. Phút cuối cùng, cô cưỡng lại:

- Không, như thế có ích gì ? ... Chúng ta sẽ được

cứu thoát... ông ấy sẽ đến ... ông ấy sẽ trốn thoát...
Tại sao chúng ta lại không chờ ?

- Không thể trốn thoát được bốt giam đâu.
- Ông tin như thế à ? ồ ! Lạy chúa tôi ? Kinh

khủng đến thế cơ à ?

Cô không biết nên quyết định thế nào. Những ý

nghĩ kinh khủng quay cuồng trong óc cô trong thời
kỳ lại sức... Sự sợ hãi Marescal; thế rồi việc bắt bớ
sắp xảy ra... cảnh sát sẽ xộc đến và bẻ quặt cổ tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.