HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 160

biết được vũ khí ấy, có thể ông sẽ nghĩ rằng bổn phận
của ông là phải phục tùng.

Hai kẻ kình dịch đứng dối diện nhau, gầm ghè

nhau bằng ánh mắt. Lòng căm thù của chúng ngang
nhau được hun đúc bằng những tham vọng riêng, bản
năng trái ngược và nhất là bằng sự ganh nhau về dục
vọng mà những sự biến đã làm trầm trọng thêm. Gần
chúng, là Aurelie ngồi thẳng, chờ đợi trên một chiếc
ghế tựa giống như một vật kỳ dị đập vào mắt
Marescal, cô có vẻ như bình tĩnh lại. Vẫn mệt mỏi,
chán ngán, nét mặt căng thẳng, tuy nhiên cô không
còn có cái vẻ một con mồi bất lực bị vây dồn như lúc
đầu của cuộc tấn công nữa. Cô giữ thái độ cứng rắn
ấy mà hắn đã trông thấy trên chiếc ghế dài ở Sainte -
Marie. Đôi mắt của cô, giương to đầy nước mắt, chảy
dọc theo đôi má xanh xao. Cô đang nghĩ gì ? Dưới
đáy sâu của vực thẳm, đôi khi người ta vẫn có thái độ
hiên ngang. Cô có nghĩ rằng gã, Marescal sẽ rủ lòng
thương hại không. Cô có một kế hoạch chống đối để
khỏi phải ra tòa và khỏi bị trừng phạt không ?

Marescal dộng một nắm đấm xuống bàn:
- Chúng ta sẽ biết rõ !
Rồi để cô gái ở đấy, hắn đứng sát với Brégeac, sát

đến nỗi Brégeac phải lùi lại một bước. Hắn nói:

- Chỉ nói ngắn gọn thôi. Những sự thực, nhưng

những sự thực mà một vài người chẳng lạ gì ông,
Brégeac ạ, vì tất cả họ đã biết. Nhưng do đa số không
có chứng cứ khác như tôi hoặc là do tôi không cho họ
biết. Ông đừng chối cãi những sự thực ấy. Tôi nói với
ông những cái ấy đúng như vậy trong sự đơn giản của
chúng. Đây, theo như trong biên bản đây. Vậy là ngày
hai mươi sáu tháng tư vừa rồi...

Brégeac rùng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.