HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 164

như thế... Thế rồi... Thế rồi... Tôi đã tóm được cô
bé... Thế là xong.

Hắn xoay người nắm tay như để xoay chìa khóa

khi khóa lại, và động tác hết sức đúng, biểu thị dứt
khoát ý chí kinh khủng của hắn đối với Aurélie, đến
nỗi Brégeac phải kêu lên:

- Không, không, Marescal, điều ấy không đúng...

Có phải không ? Anh không giao nộp đứa con gái
này chứ ? ...

Marescal nói:
- Khi ở Sainte - Marie tôi đề nghị hòa bình với cô

nương, nhưng cô nương đã gạt đi... Mặc kệ cô ! Đến
hôm nay thì đã quá muộn rồi.

Brégeac tiến lại gần hắn chìa tay ra với vẻ van

xin, nhưng hắn đã gạt đi.

- Vô ích ! Kệ thây cô ấy ! Kệ thây ông ! ... Cô ấy

không bằng lòng tôi... Cô ấy sẽ chẳng có ai. Và chỉ có
công lý. Cô ấy phải trả món nợ về những tội ác đã
phạm phải. Đấy cũng là trả món nợ cho tôi về sự đau
khổ mà cô ấy đã gây ra cho tỏi. Cô ấy phải bị trừng
phạt và tôi phải trả thù để trừng phạt cô ấy. Mặc xác
cô ấy.

Hắn dậm chân và nhấn mạnh những lời nguyền

rủa của hắn bằng những nắm tay dộng xuống bàn.
Theo bản tính thô bạo của hắn, hắn lầm bầm những
lời nguyền rủa đối với Aurélie.

- Cứ nhìn cô ấy xem, Brégeac ! Ít ra, cô ấy phải

nghĩ đến xin lỗi tôi chứ ? Nếu ông cúi đầu xuống thì
liệu cô ấy có chịu nhục được không ? Và ông có biết
tại sao lại có thái độ lặng thinh ấy không ? Nghị lực
bị dồn nén và cố chấp ấy là thế nào ? Bởi vì cô ấy còn
hy vọng, Brégeac ạ. Phải, cô nàng còn trông đợi, tôi
tin như thế. Ai đã ba lần cứu cô nàng khỏi móng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.