HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 223

Như vậy là họ bị vây hãm, không thể nhúc nhích

được. Hai tên bắn súng trường khống chế ý muốn ra
khỏi hang của họ. Hai tên bắn súng ấy, cứ theo hai
cụm khói xoay tròn, tụ lại ở xa thì Raoul có thể xác
định được vị trí của chúng. Hai tên kia hơi xa, chúng
ở bờ phải, phía trên hẻm vực có nghĩa là cách xa họ
chừng hai trăm năm mươi mét. Ở đấy, chúng chốt
đúng chính diện, bao quát hồ nước suốt dọc chiều
dài, nã vào góc hẹp ở bãi cát và có thể kiểm soát hầu
như toàn bộ phía trong hang. Quả thật, cái hang hoàn
toàn phơi ra trước tầm nhìn của chúng, trừ một chỗ
thụt vào ở bên phải, ở đấy người ta phải ngồi xổm
thấp xuống và trừ chỗ sâu nhất phía trên liếp lò nơi
có hai tảng đá và được che khuất bởi cái vòm nhô ra
của mái che.

Raoul cố gắng cười to:
- Kỳ lạ thật !
Sự phá lên cười của anh có vẻ như bất thình lình,

đến nỗi Aurélie phải tự kiềm chế và Raoul nói tiếp.

- Chúng ta bị bao vây rồi. Chỉ một cử động nhỏ là

có thể một viên đạn, và đường đạn buộc chúng ta
phải nấp vào trong một hang chuột. Cô phải thừa
nhận là sự phối hợp hết sức khéo.

- Ai chứ ?
- Tôi nghĩ ngay đến ông hầu tước già... Nhưng

không, không phải ông ấy, không thể là ông ấy
được...

- Ông ấy bây giờ như thế nào rồi nhỉ ?
- Có thể là bị bắt giữ rồi. Ông ấy đã rơi vào một

cái bẫy nào đấy của chính những tên bao vây chúng
ta đã chăng ra cho ông.

- Có nghĩa là thế nào ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.