HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 257

Tay trong tay, hai người ngắm nhìn nước lên, những
chiếc cột và những bức tượng như từ từ thấp xuống.

Nhưng Aurélie vẫn im lặng. Cuối cùng Raoul

ngạc nhiên, cảm thấy cô không còn có những ý nghĩ
như anh. Anh đã hỏi cô về nguyên nhân. Đầu tiên, cô
không trả lời, sau một lát, cô mới thầm thì:

- Anh chưa biết hầu tước Talencay như thế nào ?
Raoul không muốn làm cô buồn đã trả lời:
- Chưa, nhưng anh tin là ông đã về trong làng rồi,

có thể là ông bị ốm... trừ phi ông đã quên hẹn.

Không đúng sự thật. Aurélie có vẻ không bằng

lòng về lời giải thích ấy. Anh đoán rằng sau những
cảm xúc mới lạ của cô và biết bao kinh hoàng đã lắng
xuống, cô lại nghĩ đến tất cả những điều hãy còn
trong bóng tối mà cô lo là chưa hiểu hết được. Cô
nói:

- Chúng ta đi thôi.
Họ đi lên ngôi lán đổ nát, nơi bố trí ban đêm của

hai tên cướp. Từ đấy, Raoul định đi đến bức thành
cao và lối ra, qua đấy những người chăn dê đã ra khỏi
khu vực.

Nhưng khi họ vòng qua tảng đá bên cạnh, cô chỉ

cho Raoul để ý đến một bọc khá lớn đấy là một cái
bao bằng vải đặt trên rìa vách đá. Cô nói:

- Em thấy hình như nó động đậy.
Raoul liếc nhìn bảo với Aurélie hãy chờ rồi chạy

đến. Một ý nghĩ bất thình lình đến với anh. Khi đã
đến rìa vách đá, anh giữ lấy cái bao, thọc tay vào bên
trong. Vài giây sau, anh lôi ra một cái đầu rồi cả thân
hình một đứa bé. Ngay lập tức anh nhận ra thằng bé
tòng phạm của Jodot, đứa bé mà tên cướp đã mang
theo cùng hắn như một con chồn và giao cho nó tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.