HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 259

- Họ đánh nhau ?
- Vâng, vì một vật họ đã tìm được, một vật óng

ánh như vàng. Tôi thấy họ ngã xuống... chú tôi đã
đâm một mũi dao ... Thế rồi... thế rồi tôi chẳng biết gì
nữa ... có thể tôi đã ngủ... tôi thấy như bức tường sụp
đổ và đè lên cả hai người.

- Sao ? Sao ? Mày nói gì ? Raoul ấp úng, kinh

hãi... Mày trả lời đi... chuyện ấy xảy ra ở đâu ? Lúc
nào ?

- Khi chuông rung lên... ở tít đằng cuối... ở mãi

cuối kia... ông xem kia...

Thằng bé cúi xuống phía trên khoảng không và tỏ

ra kinh ngạc... Nó nói:

- Ôi ! Nước lại quay lại !...
Nó nghĩ một chút rồi vừa khóc vừa gào, vừa rên

rỉ:

- Khi ấy ... Khi ấy ... nếu nước trở lại ... Họ không

thể đi được, và họ ở đấy, ở dưới đáy... và thế là, chú
tôi...

Raoul bịt miệng nó lại.
- Im đi !
Aurélie đứng ở trước, nét mặt cau lại. Cô đã nghe

hết. Jodot và Guillaume bị thương, ngất đi, không cử
động được hoặc gọi được đã bị sóng phủ lên, ngạt thở
rồi chìm nghỉm. Những tảng đá của một bức tường
đổ sập lên người chúng, chặn xác chúng lại.

- Thật kinh khủng - Aurélie nói ấp úng - Cực hình

cho hai con người ấy !

Trong khi ấy, những tiếng nức nở của đứa bé càng

tăng lên. Raoul cho nó tiền và một cái thiếp.

- Này, đây là một trăm phơ răng. Mày sẽ đáp tàu

đi Paris và đến trình diện ở địa chỉ này, ở đấy người
ta sẽ chăm nom đến mày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.