HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 65

đồng bạc ngân hàng mới có tiền để mua một chiếc va
li, bộ quần áo ngoài, mấy bộ quần áo mặc trong và
chọn thuê phòng ở khách sạn Majestice Palace ở cuối
phố Cimiez.

Anh ăn trưa ở đấy, đọc một vài tờ báo địa phương

trong ấy có những mẩu truyện ngắn ít nhiều phóng
đại về những sự việc trên chuyến tàu tốc hành. Đến
hai giờ chiều anh bước ra, sau khi đã cải trang bằng
trang phục mới và vẻ mặt cũng được thay đổi, ngay
đến Marescal cũng không thể nhận ra được. Nhưng
làm sao mà Marescal lại nghi ngờ được kẻ đã lừa
phỉnh gã lại táo bạo dám thế chân Miss Bakefield
trong vụ cướp một biệt thự đã được báo trước ?

Raoul tự nhủ: "Khi một trái cây đã chín thì người

ta phải hái. Mà, theo ta, quả ấy đã hoàn toàn chín thì
ta sẽ thực sự là quá ngốc nếu để cho nó bị thối ủng.
Miss Bakefield chắc sẽ không tha thứ cho ta về điều
ấy".

Biệt thự Faradoni nằm bên đường cái và bao quát

một đám đất rộng, gồ ghề trồng ô liu. Những con
đường mòn lổn nhổn đá và hầu như lúc nào cũng
vắng vẻ chạy theo ba mặt phía ngoài hàng rào. Raoul
kiểm tra, để ý một cái cửa nhỏ bằng gỗ đã mục, xa
hơn là một cửa song sắt. Anh thấy trong đám đất gần
có một ngôi nhà nhỏ, chắc là nhà của bà thợ giặt, rồi
anh trông thấy một chiếc xe ngựa cổ lỗ mũi gập đang
đi về phía Nice; đấy là Bá tước Faradoni và người
làm của ông cùng với một số thực phẩm. Đã ba giờ
chiều.

"Nhà vắng người - Raoul nghĩ - ít có khả năng là

người trao đổi thư từ với Miss Bakefield trong giờ
này có thể chưa biết được vụ ám sát người đàn bà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.