HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 99

- Ô, cô đấy à... Anh cảm động kêu lên... Hóa ra

cô...

Qua dáng điệu của cô gái, anh thấy rằng anh

không nên bước tới, cũng không nên nói một lời nào
có thể làm cho cô hoảng sợ. Cô vẫn giữ thái độ như
ngày đầu tiên của một địch thủ uất ức, phẫn nộ, bị
khống chế và oán giận kẻ thù về điều tốt mà hắn đã
làm cho cô.

Tuy nhiên cô đã bớt phần gay gắt khi cô hơi quay

đầu lại nói rằng:

- Đáng lẽ tôi không đến. Với các xơ ở Sainte -

Marie với những ân nhân của tôi, thế là không được.
Nhưng tôi nghĩ rằng tôi phải cảm ơn ông.... và giúp
ông... Thế rồi, tôi sợ... Vâng, tôi sợ tất cả những điều
ông đã nói với tôi. Ông hỏi tôi đi... tôi sẽ trả lời.

- Về tất cả chứ ?
- Không - cô gái lo sợ nói - Không hỏi về đêm ở

Beaucourt... Nhưng về những chuyện khác... Trong
vài lời thôi, có phải không nào ? Ông muốn biết
những gì ?

Raoul suy nghĩ. Những câu hỏi rất khó đặt ra, vì

tất cả đều phục vụ cho việc làm sáng tỏ một điểm mà
cô gái sẽ từ chối, không chịu nói ra.

Anh bắt đầu hỏi:
- Trước tiên xin hỏi tên cô là gì ?
- Aurélie... Aurélie d’ Asteux
- Tại sao lại có tên Léonide Balli ? Bí danh à ?
- Có Léonide Balli đấy. Cô ấy bị đau nên đã ở lại

Nice. Tôi đã đi với đoàn ca hát của cô ấy từ Nice đến
Marseille. Trong số các diễn viên của đoàn, tôi có
quen một người đã diễn vở Véibnique mùa đông vừa
rồi trong một cuộc họp của các nghệ sĩ không
chuyên. Khi ấy, tất cả đề nghị tôi thay vào chân của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.