HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 98

còn nghe cô ấp úng:

- Ông đi đi....
- Vâng, nhưng ngày mai, tôi lại đến cũng giờ này

và ngày nào tôi cũng chờ cô. Chúng ta cần phải nói
chuyện với nhau. Ôi ! không có gì làm cho cô đau
khổ bằng khi cô nhớ lại cơn ác mộng của cái đêm
kinh khủng ấy. Thế rồi im lặng. Tôi không cần biết,
rồi sự thực sẽ từ từ được sáng tỏ. Nhưng có những
điểm khác, những vấn đề tôi sẽ đặt ra cho cô, mong
cô trả lời cho tôi biết. Đấy là điều tôi muốn nói với cô
hôm nay, thế thôi. Bấy giờ cô có thể đi được. Cô cứ
suy nghĩ, có phải không ? Nhưng cô đừng sợ hãi nữa.
Cô hãy quen với ý nghĩ là tôi vẫn ở đây và cô đừng
bao giờ thất vọng vì tôi sẽ luôn luôn có mặt, ngay khi
có gì nguy hiểm.

Cô gái bỏ đi không hề nói gì, không hề có một cái

gật đầu ra hiệu. Raoul quan sát cô đi xuống hết các
khoảnh đất phẳng bậc thang đến lối đi giữa những
cây đoạn. Khi không còn nhìn thấy cô nữa, anh nhặt
một vài bông hoa mà cô để lại rồi anh nhận thấy cử
chỉ của mình là vô duyên, anh nói đùa:

- Mẹ kiếp ! Thế mà trở thành nghiêm trọng. Có

phải là... Nào, nào, anh bạn Lupin thân mến, anh
phản đối đi.

Anh trở lại con đường có vết nứt, lại lội qua ao và

dạo trong rừng, vừa đi vừa ném những bông hoa ra
xa, từng bông, từng bông một cho đến khi không còn
bông hoa nào trong tay nữa. Nhưng hình ảnh của cô
gái mất màu lục vẫn chập chờn, không rời khỏi mắt

Ngày hôm sau, anh lại leo lên tầng đất phẳng.

Aurélie không đến và hai ngày tiếp theo cũng không.
Nhưng ngày thứ tư cô rẽ lá cây đi đến mà anh không
nghe tiếng bước chân của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.