HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 97

- Đêm hôm ấy là một đêm sai trái, không nên nhớ

làm gì, cô cũng vậy mà tôi cũng vậy. Cô hãy quên
hành động của tôi khi ấy đi. Vả lại tôi đến đây không
phải để gợi lại điều ấy đối với cô mà là để tiếp tục
công việc của tôi đối với cô. Tình cờ đã đặt tôi trên
con đường của cô và tình cờ ngay từ đầu đòi hỏi tôi
làm thế nào để có thể có ích cho cô. Tôi yêu cầu cô
đừng từ chối sự giúp đỡ của tôi. Sự đe dọa của những
mối hiểm nguy còn lâu mới hết và nguy cơ đang tăng
lên. Kẻ thù của cô rất cay cú. Cô sẽ như thế nào nếu
không có tôi ở đây ?

- Ông hãy đi đi - Cô gái vẫn khăng khăng.
Cô đứng trên thềm của khoảnh đất cao như đứng

trước một khung cửa sổ. Cô tránh ánh mắt của Raoul
và che đôi môi của cô, nhưng cô vẫn đứng đấy, không
đi. Như anh vẫn từng nghĩ cô cũng cho mình là tù
nhân của anh đã luôn luôn cứu cô không hề mệt mỏi.
Cái nhìn của cô biểu thị sự sợ sệt. Nhưng kỷ niệm về
nụ hôn đã nhường bước cho kỷ niệm vô cùng kinh
khủng của những thử thách đã chịu.

- Ông đi đi. Tôi đã yên ổn ở đây rồi. Ông đã xen

vào tất cả những việc ấy. . . những việc ghê tởm ấy.

Anh nói:
- May đấy. Và, dù sao, tôi cũng cần phải can dự

vào những việc sắp xảy ra. Cô tin là chúng không
truy lùng cô đấy phỏng ? Cô tin là Marescal chịu
buông cô ra đấy ư ? Hiện nay, hắn đang theo dõi cô.
Hắn sẽ tìm được cô ngay trong tu viện Sainte - Marie
này. Nếu cô đã từng sống vài năm yên ổn ở đây của
thời kỳ thơ ấu như tôi phỏng đoán thì chắc hắn phải
biết và hắn sẽ đến.

Anh nói dịu dàng và tin đã làm xúc động cô gái,

nhưng đấy cũng chỉ là mới bước đầu thôi, nên anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.