HAI NỮ TƯỚNG CƯỚP - Trang 95

phòng mùa hè, xung quanh bao bọc những cây diệp
san hô, lớp hàng rào mắt cáo đã hỏng và những ghế
đá ở giữa được trang trí một chiếc bình lớn bằng sành
khá đẹp.

Raoul nghe tiếng rì rầm của giờ ra chơi. Rồi một

hồi im lặng và, sau vài phút có tiếng bước chân nhẹ
nhàng đi về phía anh. Một giọng nhỏ nhẹ, tươi tắn cất
lên bài hát dân ca diệu Tây Ban Nha. Anh cảm thấy
trái tim se lại. Cô ấy sẽ nói gì khi trông thấy anh.

Có tiếng gãy rắc của cành cây con. Cành lá rẽ ra

như một chiếc màn che có ai đấy vén lên ở khung cửa
của một gian phòng. Aurélie bước vào.

Cô dừng lại ngay ở trước khoảnh đất. Giọng hát

ngừng bặt. Cô hoảng sợ. Cuốn sách và chiếc mũ rơm
đựng đầy hoa quả trên tay bỗng nhiên rơi xuống.
Bóng dáng mảnh dẻ của cô trong bộ quần áo len
đứng im, không động đậy. Sau đấy, chắc cô gái đã
nhận ra Raoul. Thế là mặt cô đỏ bừng. Cô lùi lại và
thầm thì.

- Ông đi đi... Ông đi đi....
Không một giây nào anh có ý định nghe theo lời

cô gái, dường như anh không nghe được điều gì cô đã
nói ra. Anh ngắm nhìn cô với một niềm vui khó tả
như anh chưa bao giờ cảm thấy đứng trước một
người đàn bà.

Cô gái nhắc lại bằng giọng khẩn thiết hơn:
- Ông đi đi.
- Không - anh nói.
- Vậy thì chính tôi, tôi sẽ đi.
- Nếu cô đi, tôi đi theo cô - anh khẳng định, chúng

ta cùng trở về tu viện.

Cô gái quay lại như chính cô định chạy trốn. Anh

chạy đến nắm lấy cánh tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.