HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 175

HAI MƯƠI

H

ơn năm giờ sáng thì Joseph và Tempe về đến căn nhà ở đồn điền

nhìn ra dòng sông James. Thượng Nghị Sĩ Sherman nằm thoi thóp trên
chiếc giường có trướng phủ dành cho Tướng Lee ngày xưa. Phân nửa
người bên trái của ông không còn cử động được nữa vì cơn chấn động
não vừa qua. Cả khuôn mặt của ông cũng bị ảnh hưởng lây, nhưng ông
vẫn còn tỉnh táo để nhận thức những điều đang xảy ra chung quanh
mình. Ông đã ra lệnh cho những người giúp việc đưa mình qua phòng
ngủ ở hướng nhìn ra dòng sông và đặt ông nằm trên chiếc giường mà
một danh tướng miền Nam có lần thường ngủ trên đó ngày xưa.

— Chắc ba lại lợi dụng giở trò con ngáo ộp lần chót đây nữa chớ gì?
Joseph châm biếm nói với em gái mình, khi Susannah đón anh trước

cửa nhà và đưa thẳng lên các bậc cầu thang lớn giữa đại sảnh. Susannah
khẽ nhíu mày một chút khi ôm mừng anh trong vòng tay, đoạn quay
qua đón Tempe tại phòng khách và để Joseph lên lầu một mình. Khi
còn ở Washington DC, lúc nghe được tin cha sắp chết, Joseph nghe
lòng dửng dưng một cách kỳ lạ, nhưng đến khi đứng trước giường bệnh
và nhìn thân thể của cha đang gối đầu trên chiếc gối trắng tinh trên
chiếc giường có trướng phủ, Joseph bỗng giật mình.

Thượng Nghị Sĩ Sherman nằm đó, mắt nhắm lại như người đang

ngủ, cơn động kinh vừa qua đã làm khuôn mặt của ông méo mó trông
thật khó coi với đôi gò má nhăn nheo, lóm xuống sâu hoắm nơi có vết
thẹo trên mặt và cổ mà ông bị thương trong lần đi săn ngày xưa. Dưới
ánh đèn, đôi gò má Thượng Nghị Sĩ Sherman lún xuống ánh lên một
nét vàng trông thật ghê sợ. Trong ý nghĩ của Joseph lúc này, gương mặt
của cha mình dường như có các ngón tay của cánh tay bị mất đang
chồm lên kéo vặn thân thể và gương mặt mà một bên với những bắp
thịt bị giật xiêu vẹo kia do một mãnh lực ác tâm từ các vết thương trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.