HAI TRĂM NĂM CŨ - Trang 62

một hàng rào bằng bê tông, xây cao khỏi đầu người. Trên chót của tầng
thượng là một bãi đáp cho trực thăng, và bên trong, một lực lượng an
ninh với sáu mươi binh sĩ Thủy Quân Lục Chiến được cho canh gác
ngày đêm.

Kịp lúc dừng xe lại để cho người lính gác cổng xét giấy tờ ở cổng

chính trên đường Thống Nhất, Joseph chua chát nghĩ đến cái vòng
chống hỏa tiễn tại nơi này cũng như tại Dinh Độc Lập đương nhiên
biến thành hai cái đài tưởng niệm cho đám Việt Cộng bền chí. Sự
phòng thủ tại hai cao ốc tương tự như nhau này làm cho dân chúng ai
cũng nghĩ rằng các lực lượng Việt Cộng lúc nào cũng dư sức tấn công
vào giữa lòng thành phố này dễ dàng, nếu không, tại sao người ta lại
phải tạo lập những kiến trúc này? Phải chăng đây là một yếu điểm hiển
nhiên?

Tại phòng làm việc của Guy trên lầu năm của Tòa Đại Sứ, Guy

không chần chờ gì cả, đi ngay vào câu chuyện của mình. Joseph vừa
xuất hiện ở cửa phòng thì Guy đã vẫy anh đến ngồi trên ghế rồi đưa tay
mở chiếc máy thu băng trên bàn. Cuộn băng được thu đi, thu lại nhiều
lần nên âm thanh trong chiếc máy phát ra nghe không được rõ ràng cho
lắm. Anh không nghe được điều gì ở đoạn đầu, nhưng những điều anh
nghe được ở đoạn sau cho thấy băng từ thanh này được thu từ một đài
phát thanh nào đó trên một làn sóng ngắn.

— Ông nội tôi là Thượng Nghị Sĩ Nathaniel Sherman, người đã đại

diện cho đảng dân chủ thuộc tiểu bang Virginia hơn bốn chục năm nay.
Tôi muốn ông nội tôi hiểu rằng: Khác với quan điểm của ông nội tôi,
tôi thấy cuộc chiến tranh xâm lăng, tàn bạo do Hoa Kỳ chủ xướng để
chống lại Nhân Dân Việt Nam anh dũng là một tội ác chống lại tất cả
nhân loại.

Hai tay của Joseph đặt trên ghế chợt đổi màu trắng nhạt, anh nhìn

đăm đăm vào chiếc máy với vẻ thống khổ triền miên.

— Lạy trời. Ít ra nó vẫn còn sống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.