HẢI YÊU - Trang 108

này, tất cả đều là lỗi của tôi…”. Ánh mắt ăm ắp tình cảm nồng nàn ấy khiến
Nick dựng hết cả tóc gáy, đầu óc tên này có vấn đề phải không?

“Đội trưởng?” Đám cướp biển bao vây người thanh niên giương mắt nhìn
Nick, đợi nàng hạ lệnh.

“Rốt cuộc là anh có đánh không, muốn chiến hay muốn hàng thì quyết định
nhanh lên”. Nick đã hết kiên nhẫn.

Người thanh niên nhìn đám cướp biển vây quanh Nicole, cuối cùng hiểu ra
tình hình, sau một hồi đấu tranh tư tưởng liền vứt thanh kiếm dính đầy máu
tươi trong tay xuống:

“Tôi đầu hàng”.

Nick đi tới bên cạnh hắn, đá bay thanh kiếm trên boong thuyền đi. Vốn
tưởng rằng sẽ gặp được một đối thủ hiếm có, kết quả đối phương lại hoàn
toàn không có ý chí chiến đấu. Giống như vứt một cái bánh mì trắng xuống
nước rồi biến thành món súp loãng toèn toẹt vậy, thật khiến người ta vô
cùng thất vọng.

“Anh biết tôi?” Bất kể có nói sao, thì rất hiếm người biết được tên thật của
nàng, phải hỏi lại cẩn thận mới được.

Người thanh niên cúi người nhìn nàng, trong đôi mắt xanh lam trong veo
vừa là vẻ dịu dàng ấm áp vừa là nỗi đau đớn khổ sở, qua một lúc lâu sau
mới nói: “… Không, tôi… chỉ là tôi đã nhìn thấy bức chân dung của cô ở
Florence thôi”.

“Ồ”. Nick đột nhiên hiểu ra, ông lão kỳ lạ ấy đã từng hỏi tên thật của nàng,
mà khoả thân thì đương nhiên có thể nhìn ra được giới tính.

“Chẹp, nhưng cũng đâu cần phải kích động đến mức ấy”. Nhìn dáng vẻ lúc
đó, còn tưởng tìm được người thân thất lạc nhiều năm chứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.