HẢI YÊU - Trang 109

Người thanh niên ngẩng đầu nhìn trời, hít một hơi thật sâu sau đó mới trả
lời: “Là như vậy, khi nhìn thấy bức vẽ chân dung đó, tôi đã trúng tiếng sét
ái tình với cô, sau đó thì…”.

Còn chưa nói xong, Nick đã dặn dò hai tên thuộc hạ: “Trói cái tên ngốc này
lại, đầu hắn bị nhúng nước rồi”.

Người thanh niên không còn chống cự, thuyền lớn của giáo hoàng rất
nhanh đã bị chiếm đóng. Từng chiếc rương chứa những tác phẩm nghệ
thuật quý hiếm và châu báu được khiêng ra từ trong khoang thuyền,
Hayreddin rất vui, lệnh cho tù binh đang run lẩy bẩy đứng xếp hàng trên
boong tàu, cười nói với Nick:

“Chất lượng số hàng hoá này rất tốt, kiếm được hơn hai vạn đồng vàng
cũng không thành vấn đề”.

Nghe đến vàng, hai mắt Nick liền phát sáng: “Bán nô lệ à?”

Hayreddin lắc đầu: “Một tên nô lệ da đen khoẻ mạnh cũng chỉ có ba đồng
bạc, tôi không thích làm những vụ giao dịch hàng hoá giá cả rẻ mạt như
thế. Đây đều là những nhân vật cao quý, người nhà của họ sẽ chi một khoản
tiền lớn để chuộc họ về”.

Nick nghe đến đây thích thú nói: “Hả? Ra giá thế nào? Trước lúc chúng ta
lên thuyền, rất nhiều người trong số bọn họ đều đã thay sang quần áo bình
dân mất rồi”.

“Qua đây, tôi sẽ dạy cho cô”.

Đây chính là thú vui của Hayreddin, hắn cười đi tới trước mặt một người
đàn ông sắc mặt trắng bệch, chỉ vào ông ta rồi nói:

“Nhìn người này đi, ông ta tuy rằng mặc một chiếc áo sơ mi chất vải tầm
thường, nhưng tóc tai lại mượt mà sáng bóng, da thịt trắng nõn, hai bàn tay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.