HẢI YÊU - Trang 110

mềm mịn, chứng tỏ chưa từng phải làm những công việc nặng nhọc phơi
mình dưới nắng bao giờ. Luôn có hai tên thị vệ kè kè đi theo ông ta, hơn
thế vừa nãy quý ngài đây còn định tháo chiếc nhẫn trên tay ném xuống
biển, trên mặt nhẫn nhất định có dấu gia huy. Ông ta là một quý tộc, thân
phận cũng không thấp, chí ít cũng đáng một ngàn năm trăm đồng vàng”.

“Ồ”. Nick chỉ tay vào một cô gái kiều diễm phục sức sang trọng hỏi: “Vậy
người này thì sao?”

Hayreddin phân tích: “Quần áo trang sức của vị tiểu thư đây tuy nhìn thì
không tồi, nhưng không phải loại hàng hoá tốt chính tông. Cơ thể toả ra
mùi thơm nức mũi, nhưng loại nước hoa đó không phải sản phẩm quý hiếm
như trầm hương, xạ hương, hay long diên hương, mà chỉ là hoa oải hương
của Pháp thôi. Những quý tộc đích thực dù kinh sợ cũng không bao giờ
đánh mất lễ nghi, đó là sự giáo dục họ nhận được ngay từ khi vừa mới chào
đời, nhưng cô ta lại khóc bù lu bù loa, khiến lớp trang điểm dày trên mặt bị
trôi sạch. Nhóc à, nếu cô chọn người này thì lỗ vốn rồi, cô ta chỉ là một ả
gái điếm cao cấp”.

Ánh mắt Nick loé sáng, lòng sùng bái vị thuyền trưởng lên đến cực điểm.

“Vô sỉ!”

Một giọng nói trầm thấp gầm lên đầy giận dữ, chính là giọng nói của thanh
niên tóc vàng võ nghệ siêu quần lúc nãy. Karl nhìn Hayreddin tay cầm tay
hướng dẫn cho Nick, lửa giận trong lồng ngực như đang bốc cháy. Một tên
trùm cướp biển sao có thể dùng mớ kiến thức xấu xa bỉ ổi, làm vẩn đục tâm
hồn thuần khiết như thiên sứ của nàng như vậy?

“Vô sỉ!” Karl hung hăng lặp lại lần nữa.

“Vô sỉ? Ha ha,,, tôi thừa nhận. Nhưng đám người cao quý các cậu đang ở
trong tay tôi”. Hayreddin cười khoái trá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.