HẢI YÊU - Trang 112

“Sắp chết tới nơi vẫn ôm khư khư túi tiền không chịu buông, định ôm vàng
sang thế giới bên kia luôn hả?”

Nói xong liền giẫm lên bàn tay to béo như tay gấu của gã, gã đàn ông hét
lên thảm thiết, nhưng Nick vẫn không động đậy.

“Ngón tay tham lam dâm tục, nhận tiền hối lộ bắt nạt kẻ yếu, bắt bớ người
vô tội bức ép người ta vào chỗ chết, nhưng lại bán phiếu chuộc tội cho
những kẻ có tiền được bước lên thiên đường”.

“Á á! Xin cậu tha mạng cho tôi! Xin hãy vì Thượng Đế ở trên cao…”. Cuối
cùng gã đàn ông không chịu nổi gào khóc, lớp mỡ trên người ông ta như
thịt lợn ngâm trong nước, run lẩy bẩy.

“Thượng Đế chết lâu rồi”. Nick bật cười chế giễu, đôi con ngươi đen láy,
giọng nói nhẹ như tiếng thở dài: “Giám mục Calitos, vẫn còn nhớ tôi chứ?”

“Đừng! Giết ông ta sẽ chỉ làm bẩn tay của cô thôi!” Thanh niên tóc vàng bị
trói quặt tay sau lưng, nên chỉ có thể cao giọng hét lớn.

“Nick, ông ta là người đáng tiền nhất trên thuyền, là chiến lợi phẩm chung
của tất cả mọi người”. Hayreddin nhíu mày, trầm giọng nhắc nhở.

Nick ngẩng đầu lên mỉm cười, nói như thể không có chuyện gì xảy ra:
“Ngài xem, nếu như đến lúc này mà còn không thể động vào ông ta, vậy thì
tôi đi biển căn bản chẳng có chút giá trị nào cả”.

Lưỡi hái của tử thần, nhanh đến mức thần Gió cũng không thể ngăn lại
được.

Tiếng máu tươi phun ra xì xì, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, “Hải
Yêu” đã phanh thây giám mục quyền cao chức trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.