HẢI YÊU - Trang 117

“Này, cậu làm cái gì thế! Tôi chỉ nói sự thật thôi mà, tôi đã chỉ ra cho cậu
một con đường sáng sủa đấy nhé!”

Giọng nói của Karl run rẩy, cuống quýt hỏi lộn xộn: “Vậy cô ấy… cậu ấy,
gã đội trưởng gầy nhỏ kia, cậu ấy có bị… có bị thương không?”

Victor nhíu mày: “Tên nhóc Nick khốn kiếp đó hả? Bị thương là chuyện
thường xuyên… à ý cậu nói là bị thương ở phía dưới á”. Anh chàng bác sĩ
xua xua tay, “Tôi thấy trên thế gian này trừ thuyền trưởng ra, chỉ có loại
sinh vật cỡ như tinh tinh mới có thể trấn áp được tên nhóc đó”.

Karl thở một hơi dài nhẹ nhõm, linh hồn đã quay trở về thể xác. Thượng Đế
phù hộ…

Victor thận trọng đứng cách xa ra một khoảng: “Quan tâm tới cậu ta như
vậy cơ à? Không phải hai người mới gặp mặt lần đầu thôi sao?”

Karl lắc đầu: “Không có gì, chỉ là ngưỡng mộ cậu ấy võ nghệ cao cường”.

Victor đẩy đẩy cặp kính, thật không tài nào hiểu nổi suy nghĩ của những tên
hiệp sĩ này.

“Được rồi, vẫn còn một cách nữa. Thuyền viên cao cấp mang cấp bậc đội
trưởng là những người có tư cách mang theo một người hầu lên thuyền.
Cậu bị Nick đánh bại, coi như là tù binh của tên nhóc đó. Đi hỏi thử xem
tên nhóc đó có cần không, người hầu không tính là nô lệ, biểu hiện tốt sẽ có
khả năng trở thành thuyền viên chính thức. Có thằng nhóc kia che chở, sẽ
không ai dám động đến cậu đâu”.

Làm người hầu của nàng… nói như vậy nghĩa là, có thể luôn luôn được ở
bên cạnh nàng rồi…

Trước mặt anh chàng hiệp sĩ đột nhiên xuất hiện một con đường rộng thênh
thang ngập tràn ánh dương. Hắn vốn dĩ chính là người hầu của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.