HẢI YÊU - Trang 118

Karl cảm kích nhìn anh chàng bác sĩ: “Cảm ơn, bác sĩ, ngài đúng là một
người cao quý”.

Victor thở dài bất lực: “Dạy cậu thêm một câu nữa, trên thuyền từ ‘cao quý’
là dùng mắng người đấy”.

Tâm trạng của Nick đang rất xấu.

Tuy rằng đã giết được một kẻ thù, nhưng con lợn béo đó lại khiến nàng nhớ
tới những chuyện trước kia. Thời thơ ấu vô tư lự, chú Assa dẫn nàng lang
thang buôn bán hàng rong khắp ven biển phía Bắc Địa Trung Hải, Tây Ban
Nha, Pháp, Bourgogne, Ý, hai người buôn bán các loại đặc sản từ khắp mọi
nơi, kiếm được tiền liền đi mua những món ăn ngon… cho đến cái ngày ác
mộng đó.

Dấu ấn trên ngực lại đau đớn như bị lửa đốt.

Quay về thuyền Hải Yêu, Nick nằm trong phòng mình cố gắng dỗ bản thân
ngủ đi một lúc nên buổi chiều mới cảm thấy đỡ hơn đôi chút, lúc thức dậy
bụng đã sôi ùng ục. Quả nhiên, trên thế gian này chỉ có bánh mì trắng là thứ
thật sự đáng tin.

Nick đang định đi kiếm đồ ăn, ai ngờ vừa mở cửa liền bị một bức tường
chặn lại, tên Tóc Vàng ngốc nghếch với khuôn mặt rất đỗi nghiêm túc trên
con thuyền giáo hoàng kia khăng khăng đòi làm người hầu của nàng.
Người hầu? Nick nghĩ tới từ này, giống như nhìn thấy vàng ròng như nước
suối róc rách róc rách chảy hết ra ngoài. Người hầu là thứ chỉ có những kẻ
có tiền mới dùng, nàng có tay có chân, dùng thứ đồ chơi đó làm gì?

“Tôi không cần tiền công”. Tóc Vàng mắt sáng rực nói, “Ăn ngủ trên
thuyền, chỉ cần cô thừa nhận là chủ nhân của tôi là được. Tôi sẽ giặt giũ
quét dọn cho cô, che nắng chắn mưa, bảo vệ an toàn cho cô”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.