HẢI YÊU - Trang 119

“Hả? Bảo vệ cho tôi?” Nick nghi ngờ mình vừa nghe nhầm. Bản lĩnh của
nàng mà còn cần có người bảo vệ sao? Lắc đầu xua tay từ chối mấy lần
liền, nhưng tên Tóc Vàng này bướng bỉnh như một con tê giác, đứng ì trước
cửa không chịu đi, nhất định ép nàng đồng ý. Nick thực sự đói đến không
chịu nổi, đành phải đồng ý đi hỏi thử thuyền trưởng.

Chuyến này nàng bị phạt, không được chia chiến lợi phẩm, nếu có được
một tên người hầu miễn phí làm của bồi thường, thì coi như cũng tạm
được… Nick nghĩ ngợi, tên này tướng mạo không tồi, lên bờ rồi bán phứt
đi thì vẫn có thể cứu vãn được phần nào tổn thất. Ôm ý nghĩ đó trong đầu,
nàng gõ lên cánh cửa gỗ sồi của phòng thuyền trưởng.

Hayreddin đang chắp vá lại lời khai của một vài tù binh.

Anh chàng Tóc Vàng vốn không phải là thuyền viên trên thuyền, ở Genova
nhờ có võ thuật nên được tuyển làm vệ sĩ, trong chuyến đi đã vài lần thử
tiếp cận giám mục Calitos…

Hắn gọi cô nhóc đó là Nicole.

Hayreddin xoa xoa cằm, một con người thú vị, một mối quan hệ thú vị.

Nên khi Nick tới hỏi có thể để tên Tóc Vàng đó làm người hầu không,
thuyền trưởng không cần nghĩ ngợi gì nhiều liền đồng ý ngay.

Sư tử là một động vật thuộc họ nhà mèo, tuy bình thường nhìn có vẻ lười
biếng, nhưng có những lúc lòng hiếu kỳ lại rất mạnh.

Thế là khi các thuyền viên cấp cao dùng bữa tối trong khoang của thuyền
trưởng, đứng sau lưng đội trưởng Nick là một anh chàng người hầu cao lớn
với mái tóc vàng sáng rực.

“Đậu Hà Lan hầm”. Karl phủ một chiếc khăn ăn trắng muốt xuống trước
bàn Nick, múc từ trong bát ra một thìa đậu Hà Lan đầy ắp đặt vào trong đĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.