HẢI YÊU - Trang 126

Ở lại nghĩa là chờ chết, có thể rời khỏi địa ngục này là tốt nhất, những
chuyện sau này hãy để sau này tính. Sự việc không thể chậm trễ, vị trưởng
lão lập tức thông báo cho các khu định cư cách bến cảng gần nhất, bảo bọn
họ dựa vào đơn vị gia đình tập hợp đủ một ngàn năm trăm người, bằng tốc
độ nhanh nhất lên thuyền rời khỏi nơi này.

Suy cho cùng người bình thường cũng không phải là binh lính, công việc
thu dọn đồ đạc rất chậm, Hayreddin để lại một nửa thuộc hạ để duy trì trật
tự, còn mình thì dẫn theo Nick đi xung quanh một vòng.

Ngày thu bầu trời trong xanh không khí mát mẻ, trên những mảnh đất phì
nhiêu màu mỡ đâu đâu cũng thấy những vườn cây ăn trái, như cam quýt,
nho cùng đủ các loại quả tươi ngon khác toả ra mùi thơm ngọt say đắm
lòng người.

Nhưng thái độ của Nick lại rất khác thường, rút lưỡi hái ra chém đổ mấy
giàn nho.

“Cho ngươi cắn ta này, cho ngươi cắn ta nữa này…”.

Hung hăng đá văng mấy quả đi, Nick lại nhảy lên thân cây, chém gãy rất
nhiều cành lá của những cây cam quýt đang sai quả trĩu trịt, khiến những
quả cam vàng óng rụng xuống đất. Nhưng xung quanh vẫn rất yên tĩnh, từ
đầu đến cuối không có ai xông ra quát, bắt dừng lại.

“Sao thế, chủ nhân nơi này từng bắt nạt cậu à?” Hayreddin cũng không
ngăn cản, khoanh tay trước ngực nghiêng người dựa vào thân cây nhìn
nàng sỉ vả.

“Phải, chỉ vì hai quả, mà thả một đàn chó ra cắn tôi, thiếu chút nữa là chết
luôn rồi”. Nick nhớ tới lại càng thấy hận, trọng thương rồi nhiễm trùng,
nàng phải giãy giụa trốn đến một khu đất hoang, sốt cao đến năm ngày mà
vẫn không hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.