HẢI YÊU - Trang 132

bơi hơn hai mươi hải lý quay về, dưới lớp quần áo rách rưới để lộ phần da
thịt cháy nắng.

Nói như Sierra, nàng ta chưa từng nhìn thấy con chó săn mồi nào cố chấp
như vậy.

Nick hoàn toàn bó tay.

Đành phải nghiến răng móc tiền ra mua kem dưỡng da và quần áo mới,
Nick ỉu xìu nằm bò ra bàn nhìn Karl ăn cơm. Cho dù đã đói đến mức này
rồi, hắn vẫn giữ “lễ nghi cao quý” không tài nào hiểu nổi ấy.

“Tiền bồi thường hàng hoá”. Nick bĩu môi trách móc.

Bán ba lần liền đều chạy về, uy tín kinh doanh của nàng ở Algiers đã thấp
đến mức thảm hại. Loại hành vi bị tình nghi lừa đảo này vốn dĩ sẽ bị kiện
tới thương đoàn, cũng may là có danh tiếng của Sư Tử Đỏ chống lưng, nên
cuối cùng chỉ cần trả lại tiền là êm chuyện. Nhưng tiền đã chi cho người
trung gian và hoa hồng cho thương đoàn, bất luận thế nào cũng không lấy
về được.

Nick nhìn chằm chằm vào Karl oán hận ngút trời: “Khế ước chỉ có thời hạn
một năm, anh là người da trắng, đến thời hạn thì sẽ được tự do, ở Tân thế
giới còn có thể được chia đất. Tôi cũng đâu có trả anh tiền công, Tóc Vàng,
đầu anh có bị nhúng nước không thế?”

Karl nuốt số thức ăn trong miệng xuống, cười nhạt: “Cô bán tôi là quyền
của cô, tôi muốn chạy về cũng là quyền của tôi. Còn nữa, cô ngồi ngay
ngắn lại đi, thẳng lưng lên, xiêu xiêu vẹo vẹo như thế còn ra thể thống gì
nữa”.

Đảo mắt nhìn thấy chiếc áo sơ mi nhăn nheo nhàu nhĩ Nick mặc trên người,
vạt nhét trong quần, vạt thò ra ngoài, hắn liền cau mày thể hiện vẻ không
hài lòng: “Thế nên tôi mới nói Sierra không chăm sóc chu đáo cho cô, ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.