HẢI YÊU - Trang 144

Nick bỏ tọt miếng bánh cuối cùng vào miệng rồi phủi phủi tay, nói như thể
đương nhiên: “Tôi có mang hoa quả đến còn gì, thành tâm thành ý tới thăm
anh mà”.

“Hừ, hoa quả gì chứ, cô chôm một đĩa từ hành lang rồi bê tới đây! Cái đồ
vắt cổ chày ra nước, tiểu quỷ keo kiệt, tưởng tôi không biết cô chắc?”

Một câu nói trúng tim đen, nhưng Nick da mặt dày không chút để tâm,
nhún nhún vai nói: “Bê từ đâu tới không giống nhau đâu. Victor, anh nói
xem thuyền trưởng căn bản không ăn đồ ăn vặt, nhưng sao trong nhà ngài
ấy đi đến đâu cũng thấy bày đồ ăn ngon thế. Cả những đài phun nước kia
nữa, trong thành người xếp hàng lấy nước còn dài cả đoàn kia kìa, vậy mà
ở đây cứ mười bước là lại có một con kênh, đã vậy phòng tắm của thuyền
trưởng còn có một cái hồ nước to vừa dài vừa rộng nữa chứ!”

Nick khoa tay múa chân giương nanh múa vuốt, phải đổ bao nhiêu nước thì
mới có thể đầy được cái hồ đó chứ.

“Thế nào gọi là khoe khoang? Đó chính là xa xỉ một cách không cần thiết,
một người thì có thể ăn được bao nhiêu dùng được bao nhiêu chứ, nếu
không bày ra khắp nơi như thế, làm sao thể hiện được thuyền trưởng là
người vừa có tiền vừa có thế lực?”.

“Ai mà chả biết ngài ấy có tiền…”. Nick nhỏ giọng lầm bầm, trong toà lâu
đài này ngay cả trên cột trụ cũng khảm các loại đá quý đá thô tự nhiên.

“Chỉ biết thôi vẫn chưa đủ. Con người là giống loài hợm hĩnh, nhìn thấy
mới tin là thật, chỉ có ra vẻ phô trương xa xỉ như vậy mới có thể khiến
người khác tâm phục khẩu phục, trong lòng mới nảy sinh kính sợ”. Khuôn
mặt Victor không chút cảm xúc hừ hừ hai tiếng, những chuyện như thế hắn
thấy nhiều rồi, nghĩ một lúc rồi hỏi: “Cái tên Tóc Vàng cứ dính lấy cô thì
sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.