HẢI YÊU - Trang 25

thì sau này làm sao quản thúc được các thuyền viên khác? Khế ước của hải
tặc trở nên vô giá trị như vậy từ lúc nào thế?”

Đội thuyền của Hayreddin tung hoành trên biển Địa Trung Hải suốt bao
năm nay không có đối thủ, có được danh tiếng giống như những đấng anh
hùng ở bờ biển Bắc Phi này, không phải dựa vào đám người ô hợp, mà nhờ
vào kỷ luật nghiêm ngặt. Ba câu hỏi của Hayreddin như tháo gỡ hết một bãi
mìn, Hank lặng lẽ gật đầu, không thể tranh luận tiếp được nữa.

“Vâng, thuyền trưởng, tôi hiểu rồi”.

Lúc bóng lưng vạm vỡ của phó đội trưởng biến mất khỏi gian phòng,
Hayreddin giống như đang tự nói với mình:

“Arude, cậu có một đám anh em rất tốt”.

“Phải, như vậy có chết cũng không còn gì hối hận”. Một người đàn ông
cường tráng hơn ba mươi tuổi với chiếc mũi khoằm dài đi ra từ sau tấm
bình phong, là đội trưởng đội xung phong, Arude.

“Thuyền trưởng, tôi muốn một lần cuối cùng được đứng trên con thuyền
Hải Yêu”.

“Muốn chết ở trên biển sao? Nhưng lần này chưa chắc đã gặp được một đối
thủ có thể giết được cậu”.

“Vậy thì coi như là số đen, thần biển không chịu thu nhận kẻ có tội, lúc
quay về tôi cam tâm tình nguyện bước lên giá treo cổ”.

Hayreddin im lặng hồi lâu, rồi cũng gật đầu đồng ý.

Cho hắn cơ hội này, cũng tương đương với một cơ hội được giữ lấy tôn
nghiêm mà ra đi. Những giọt nước mắt cảm kích long lanh trong đôi mắt
Arude: “Cảm ơn thuyền trưởng, ở chỗ bốc vác hàng hóa tôi còn có hơn hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.