HẢI YÊU - Trang 269

chết, con bé còn chưa vỡ giọng”.

Bầu không khí cũng trầm mặc theo. Hồi lâu, Nick hỏi: “Đó là thuyền Tây
Ban Nha đúng không?”

“Không sai”. Giọng nói Ishak không mang theo chút cảm xúc nào, “Tên vô
lại đó là trợ lý của tổng đốc Tây Ban Nha ở vùng biển Hy Lạp. Nỗi hận lớn
nhất cả đời ta, chính là để hắn chết quá thoải mái vì say rượu mà rơi xuống
nước”.

Nick đã hiểu rõ mọi chuyện, giọng nghèn nghẹn nói: “Sở thích chung của
những tên quan lại và giáo chức là những đứa trẻ, cũng không biết tại sao
lại thế nữa”.

Ishak bật cười lạnh lùng, “Lũ khốn đó bị liệt dương từ tinh thần đến thể
xác, những phụ nữ có kinh nghiệm coi thường chúng, chúng chỉ biết làm
nhục những đứa trẻ không có sức phản kháng, từ đó tìm lại được chút lòng
tự tôn thảm hại.”

Nick nghĩ ngợi hồi lâu, cảm thấy những lời này quả thực cũng hơi có lý.

“Nhưng phiên bản câu chuyện tôi nghe từ đám thủy thủ lại không giống
lắm, bọn họ nói bốn người anh em đó đã hiến tế em gái mình cho thần
Biển, nên mới có được vận may và sự giàu có không ai địch nổi như bây
giờ”.

“Nói như vậy cũng không hẳn là sai. Vì bị bệnh đó không được chôn trong
nghĩa trang ở đất liền, bọn tôi đành hỏa táng Cecilia rồi rắc tro trên biển.
Lửa giận không có nơi để xả, bốn người bọn tôi liền dùng số tiền tiết kiệm
làm hồi môn cho con bé mua một con thuyền nhỏ, giương cờ gia nhập nghề
cướp biển”. Ishak thở dài, dáng vẻ có phần thê lương. “Chuyện đã xảy ra từ
rất nhiều năm trước rồi, giờ thằng hai và thằng tư đã ra đi... tôi vốn tưởng
Reis sẽ có rất nhiều con, thằng bé rất thích trẻ nhỏ, dù những đứa bé đó có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.